Thứ Năm, 29 tháng 2, 2024

Phan Xuân Sinh không còn “Đứng Dưới Trời Đổ Nát”! - Vương Trùng Dương

 Phan Xuân Sinh không còn “Đứng Dưới ...

 

 

Nhận được tin buồn nhà thơ Phan Xuân Sinh sau một cơn bạo bệnh, nhập viện vì bệnh tim mạch, hôn mê sau 10 ngày vô phương cứu chữa đã qua đời tại Texas ngày 28/2/2024. Thọ 76 tuổi.

Phan Xuân Sinh làm thơ rất sớm, năm học lớp Đệ Ngũ trường Sao Mai, Đà Nẵng được giải nhì cuộc thi thơ (không có giải nhất) do Ty Thông Tin Đà Nẵng tô chức. Nhà thơ Trần Gia Thoại (thân phụ GS Trần Gia Phụng, sử gia) trao giải cho cậu bé. Và, từ đó, anh sáng tác thơ đăng trên báo ở Sài Gòn…

Sau khi rời quân trường Thủ Đức, Khóa 3/71, Phan Xuân Sinh về phục vụ Đại Đội Trinh Sát (trưởng toán viễn thám) của Trung Đoàn 51 Biệt lập, đóng quân tại Quảng Nam. Sau khi bị thương trong Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, đơn vị ra Huế sáp nhập vào Sư Đoàn 1. 

Một thời chinh chiến - Trần Yên Hòa

Vietnam 1973 - Photo by Peter Bregg - Một người lính VNCH ...

 


Nằm trên đồn Hoàng Oanh. Tên đồn không biết ai đặt ra, là tên của một cô ca sĩ thời danh, hay hát những bản nhạc về quê hương, về lính.

Hoán cùng trung úy Tín, một đàn anh, ở chung một căn hầm. Căn hầm của bộ chỉ huy tiểu đoàn được xây rất kiên cố. Hầm được đào sâu xuống dưới mặt đất khoảng hai mét, chung quanh trên trần được lợp bằng những bao cát Mỹ.

Tín học trước Hoán một khóa, được đào tạo chính quy, nhưng khi ra trường, ai cũng thích ở hậu tuyến để ấm thân và mang chữ thọ trên người. Tín là con một chủ tiệm vàng ở thị xã, người anh nho nhã, nói năng nhẹ nhàng, rất dễ mến. Tín đổi về trung đoàn vì gần nhà, và nhất là anh nghĩ đến sự quen biết của người cha, chủ tiệm vàng, với các quan tỉnh và sư đoàn, trung đoàn, chàng sẽ ở được hậu cứ.

TIỄN BIỆT ANH PHAN XUÂN SINH-Nguyễn Thị Ánh Nguyệt


40 N?M TH? VI?T H?I NGO?I (8): Phan ...

 phan xuân sinh

 

TIỄN BIỆT ANH PHAN XUÂN SINH
  ( 1948 28/2/2024)


Anh đi bỏ chốn vô thường
Bỏ người yêu dấu, con đường đầy thơ
Anh đi con lại bơ vơ
Bạn hiền tiếc nuối bao giờ thấy anh.
Bỏ quê đất khách sao đành
Thơ còn dang dỡ, tan tành cuộc vui
Nhớ quê bóng mẹ bời bời
Nhớ tình bạn hưũ đã từng cụng ly
Anh đi lắm những yêu vì
Đời SÔNG ai tát? văn ghi nỗi niềm?
Vĩnh hằng phải chốn tôn nghiêm?
Tiếc người trần thế với chìm nổi trôi
Văn chương chữ nghĩa đi rồi.
Tiếng chuông cầu nguyện bồi hồi nhớ thương.
Anh đi bỏ lại con đường
Bỏ quê đất khách mười phương đậm đà
Nước non ngàn dặm xa xa
Hồn thiêng về với quê nhà đợi mong
Ôm vầng trăng khóc bên dòng
Biệt ly trần thế mấy vòng hoa thương.
Tiếc anh thơ viết nghìn chương
Văn anh một thuở chiến trường đau thương
Tiễn anh một khối tình vương
Về nơi yên tỉnh con đường đầy thơ.

  Hoa Kỳ, sáng 28/2/2024

       Tiếc anh

Nguyễn Thị Ánh Nguyệt

(tác giả gởi)

PHAN XUÂN SINH, NGƯỜI CỦA MỌI NGƯỜI - SONG THAO

 

Nhà thơ Hoàng Xuân Sơn - nhà văn Lâm Chương - Song Thao - nhà văn Trần Doãn Nho - nhà thơ Phan Xuân Sinh (Montréal, 2001)

 

Năm đầu thiên niên kỷ 2000, làng văn hải ngoại có một cuộc quần hùng tụ họp rất đông đảo. Nay thiên niên kỷ đã già 23 tuổi mà cuộc tụ hội này vẫn chưa bị phá kỷ lục. Tôi nghĩ với sự thưa thớt mỗi ngày của giới viết lách, sẽ chẳng bao giờ có một cuộc gặp gỡ kỳ thú như vậy. Ngày đó, từ bốn phương tám hướng chúng tôi kẻ lái xe hơi, kẻ cưỡi máy bay nhằm đích đến: Boston. Một số anh chị em chẳng cần cưỡi chi, họ ở ngay tại chỗ. Trần Doãn Nho, Lâm Chương, Nguyễn Trọng Khôi, Trần Trung Đạo, Dư Mỹ, Lương Thư Trung. Từ mọi miền đất nước Hoa Kỳ túa tới có Hoàng Lộc, Phạm Nhã Dự, Ngô Minh Hằng, Lê Mai Lĩnh, Trần Hoài Thư, Quan Dương, Hoàng Thị Bích Ti, Nguyễn Xuân Hoàng. Từ Montreal, Canada, chúng tôi gồm Luân Hoán, Hoàng Xuân Sơn, Nguyễn Vy Khanh, Hồ Đình Nghiêm, Lê Quỳnh Mai, Khải Minh và Song Thao tới bằng nhiều xe, mạnh ai nấy đi, chẳng hàng lối chi. Tôi đã cố điểm lại tất cả những khuôn mặt bên nhau ngày đó nhưng biết chắc cái trí nhớ đã lộn xộn của tôi không cách chi  nhớ hết nổi.

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...