phan xuân sinh
TIỄN BIỆT ANH PHAN XUÂN SINH
( 1948 28/2/2024)
Anh đi bỏ chốn vô thường
Bỏ người yêu dấu, con đường đầy thơ
Anh đi con lại bơ vơ
Bạn hiền tiếc nuối bao giờ thấy anh.
Bỏ quê đất khách sao đành
Thơ còn dang dỡ, tan tành cuộc vui
Nhớ quê bóng mẹ bời bời
Nhớ tình bạn hưũ đã từng cụng ly
Anh đi lắm những yêu vì
Đời SÔNG ai tát? văn ghi nỗi niềm?
Vĩnh hằng phải chốn tôn nghiêm?
Tiếc người trần thế với chìm nổi trôi
Văn chương chữ nghĩa đi rồi.
Tiếng chuông cầu nguyện bồi hồi nhớ thương.
Anh đi bỏ lại con đường
Bỏ quê đất khách mười phương đậm đà
Nước non ngàn dặm xa xa
Hồn thiêng về với quê nhà đợi mong
Ôm vầng trăng khóc bên dòng
Biệt ly trần thế mấy vòng hoa thương.
Tiếc anh thơ viết nghìn chương
Văn anh một thuở chiến trường đau thương
Tiễn anh một khối tình vương
Về nơi yên tỉnh con đường đầy thơ.
Hoa Kỳ, sáng 28/2/2024
Tiếc anh
Nguyễn Thị Ánh Nguyệt
(tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét