MÃI GỌI TÊN NHAU ĐẾN BẠC ĐẦU
Mãi gọi tên nhau đến bạc đầu
Khi ta duyên nợ chuyện trầu cau
Mái đời tay lợp còn mưa nắng
Sá chi lem lấm bụi dãi dầu.
Dây tơ hồng buộc mãi ngày sau
Như lá trường xuân thắm xanh màu
Khi tháng bảy về mây hiu hắt
Mơ mộng gì những giọt mưa ngâu.
Nợ một đời nhau chuyện ân sâu
Vai tựa chung đôi chẳng van cầu
Dẫu áo có xổ tung mành chỉ
Ta vẫn còn những mũi kim khâu.
Mình ơi! Hai tiếng thốt thành câu
Nghe thanh nhã nhạc khúc tiêu sầu
Vai tựa nghe mùi hương tóc rối
Mãi gọi tên nhau đến bạc đầu.
Diên Khánh-11-2-2024
KHAI BÚT ĐẦU XUÂN
Bất chợt mùa xuân len lén sang
Trông muôn nụ hoa thấy ngỡ ngàng
Nàng xuân bẽn lẽn như con gái
Má thắm ửng hồng dáng thục trang.
Chân bước khoan thai nhịp khẽ khàng
Áo lụa phất phơ ngỡ kiêu sang
Môi hồng hãy nở ra trăm đóa
Xuân trôi qua nhanh sợ trễ tràng.
Gió thoảng mơn man cánh mai vàng
Khi nắng bừng lên giọt sương tan
So dây nắn phím cao giọng hát
Cho ngón tay thơm quyện cung đàn.
Diên Khánh-10-2-2024
(Mùng 1 tết)
CẢNH ĐỜI
Năm nay "làng lúa" được mùa
"Làng hoa" thất bát đành thua xuân này
Tết về nhiều kẻ trắng tay
Lấy chi trả nợ tiền vay cho người?
Xuân nay "kẻ khóc người cười"
Trần gian còn mãi cảnh đời xót xa
Mưu sinh nên phải bôn ba
Trắng tay lỡ vận ngồi ca cẩm đời.
Diên Khánh-8-2-2024
MÂY VIỄN XỨ
Ngàn lớp mây bay trời viễn xứ
Những đôi mắt dõi ngóng quê nhà
Ngậm ngùi khi trải qua cuộc lữ
Trông điệp trùng nghìn lớp mây xa.
Bánh tét, bánh chưng...vẫn rượu trà
Lòng nao nao giữa đêm trừ tịch
Ngỡ chim én nằm trong tổ kín
Mắt mơ màng trời rộng bao la.
Khi xuân về đua nở muôn hoa
Đường làng quê làm sao không nhớ
Nhịp nôi đưa ru ta thời nhỏ
Mẹ vết hằn dấu võng trên lưng.
Cha gánh gồng năm tháng gian truân
Thường vấn thuốc ngồi bên bậu cửa
Ngày gian khó dẫu không còn nữa
Xin gởi quê đôi chút tấc lòng.
Diên Khánh-8-2-2024
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét