tranh nguyễn sơn
MÂY NGÀN NHỚ GIÓ
Mây ngàn bay qua chốn thảo nguyên
Trời cao vợi đời xem quán trọ
Như bến quê nhớ mãi con đò
Mây cách trở luôn thương nhớ gió.
Người sẽ tìm như cánh chim bay
Dù khuất nẻo đầu sông cuối bãi
Trên dòng đời tìm mãi tháng ngày
Như bến nhớ con thuyền neo đậu.
Băng núi rừng kiếm quặng ngàn sâu
Mê mải như những nhà địa chất
Tìm kết tinh mộc hóa linh trầm
Hồn dung lượng ẩn trong lòng đất.
Con đò neo sào ở bến quê
Ven sông chiều tà dâng sương khói
Đời ruổi rong quay bước tìm về
Vết chân lữ khách mờ trên cát.
Mây ngàn bay vạn nẻo sơn khê
Như con đò mang lòng thủy thủ
Đời tha hương vẫn nhớ cố quê
Mây yêu thương về giăng trước ngõ.
(Diên Khánh-19-3-2024)
THỦY TRẦM
Về ngồi tựa mái hiên đời
Nghe con chim nhỏ hót lời thiên lương
Đời mê hư ảo vô hồn
Vô ngôn, vô giác bào mòn đỉnh cao.
Triều xa thủy cuộn dâng trào
Biển khơi âm vọng gió gào sóng xô
Vùi chôn tàn mộng hải hồ
Thuyền đau vỡ vụn còn mờ lằn vân.
Xương vùi nơi đáy thủy trầm
Bao la biển cả nương nằm tựa đâu
Vòng quay nghiệt ngã địa cầu
Thời gian lăn bánh xe sầu dặm xa.
Nguyễn Vũ Sinh
(Diên Khánh-20-3-2024)
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét