tranh Đinh Trường Chinh
Tưởng Rượu Giang Hồ.
Bằng hữu, từ khi rời chiếu rượu
Giang hồ buông thỏng bàn tay không
Áo cơm quanh quẩn đời thu hẹp
Chí lớn tan tành mộng núi sông.
Gặp gỡ bàn tay ngần ngại nắm
Miệng cười mắt ướt ngó xa xăm
Nâng ly tưởng rượu giang hồ cũ
Buông chén quanh mình cung kiếm không.
Hát khúc cuồng ca buồn rũ rượi
Ngâm bài thơ cổ sầu mênh mông
Ngước mặt hương tây rừng núi thảm
Quay đầu sóng vỗ lạnh bờ đông.
Người đi không hẹn ngày mai tới
Mà kẻ quê nhà mãi ngóng trông
Quê nhà còn đợi còn thao thức
Còn giữ trong tim ngọn nến hồng
Bạn ơi mộng đã đành tan tác
Trôi dạt hoang tàn mấy nhánh sông
Chén rượu giang hồ không uống nữa
Mà tiếc đời nhau tiếc cháy lòng...
Vinh Lê.
(TTP gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét