tranh nguyễn trung
HẠ THƯƠNG
Trời mù sương hay chỉ giọt sương
Hạt sương chờ vỡ buốt miên trường
Để mai nắng sớm rồi tan biến
Còn đọng trên cành giọt nước tuôn.
Trời mù sương hay chỉ giọt sương
Sao mây trôi nhìn hiu hắt buồn
Chờ ngày nắng rạng mây tan biến
Ánh dương hồng rực sáng muôn phương.
Trời mù sương hay chỉ giọt sương
Sao giấu vào đêm những giọt buồn
Sương run vỡ như lòng thổn thức
Mắt ai buồn lệ đẫm sầu vương.
Thương sao màu nắng ấm sân trường
Áo trắng vờn bay ngùi luyến thương
Mai đây ai kẻ sầu xa xứ
Chú ve buồn hát khúc ly hương.
Trời mù sương hay chỉ giọt sương
Nhìn sương rơi đời thấy vô thường
Đừng khơi thêm suối tuôn hồ lệ
Xin nhỏ đời nhau những giọt thương.
(Diên Khánh-12-6-2024)
RU TÌNH ĐÔI KHI BẰNG NƯỚC MẮT
Ru tình đôi khi bằng nước mắt
Lời con tim ngỡ đọng bờ mi
Thuở ban sơ se duyên tơ tóc
Tình trăm năm chẳng thể hồ nghi.
Quãng đường dài đôi lứa bước đi
Nề chi sương phong ba bão táp
Có sá gì chút hơi nắng rát
Chung tay xây đắp mái đời ta.
Cùng sánh vai về phía quê nhà
Nơi ta ở xóm làng yên ả
Ngỡ thảo dân không hề mặc cả
Thốt ra lời lề thói điêu ngoa.
Vòng thời gian giờ đã cỗi già
Sợi tóc trên đầu nay chớm bạc
Tình trăm năm vẫn không đổi khác
Ru lòng ta hát khúc thương ca.
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét