Đàn Trăng
Gọi em. hỡi. bến bờ mù mịt
Mù mịt. đêm. năm đó trăng rằm
Hoa lá rụng. ven đường xám xịt
Đón em về. cùng lối trăm năm
Ơi. đàn nguyệt. giữa đời lấp lửng
Ta so giây. bấm. phím. xang xề
Giữa tro trấu. và. mây đỏ ửng
Bài ca xang. thắm đượm hồn quê
Ta sống. giữa. miên man cây cỏ
Ngoài trùng khơi. môi. có còn hồng?
Chiếc áo đó. còn nguyên tơ sợi
Sao? em ôm đàn. xa. khuất. giòng sông
Tiếng hát. nào? đêm xuân trăng sáng
Bờ tường vi. lưu dấu chân người
Câu ca cũ. vô cùng lãng mạn
Mà em. thì. xa mất. tình ơi!
Tôi. thoát thân. qua lưới. tình hờ
Giăng. bủa. những muộn phiền. lừa lọc
Ơi! đàn xưa. đêm trăng mời mọc
Em. đứng nhìn. làm buốt tim thơ
Vác. thập ác. làm con chiên ghẻ
Lệ tràn vai. một thuở xa người
Sống. hoài hũy. kiếp người hung bạo
Em vứt cây đàn. bỏ lửng cuộc chơi
Lời vĩnh quyết. đá vàng. thổ huyết
Dáng ma hời. trườn. khuất. trong tôi
thu, giấc mơ nào
thu đến bên hiên có phải
ngoài kia xao xác lá vàng
nhìn lên bầu trời ẩm đục
mây như không còn lang thang
thu đến bên hiên hoa cúc
vàng rưng một thuở xưa nào
có em áo hồng áo đỏ
bên anh làm gió lao xao
thu đến bên hiên cùng em
cùng những bông hoa thược dược
hoa và em đang khoe sắc
hương mùa thu quá êm đềm
thu đến bên hiên hôm nay
không em chỉ còn hoa cúc
vàng au một đóa vô tình
ta giữa đôi bờ mộng thực
thu xưa hôm nay có đến
thu nay ngơ ngác lạc bầy
thu em một ngày vinh hiển
em có thương lòng ta đây
nghe gió buồn
gió buồn
xào xạc
qua đây
lắt lay một nỗi
thân đày đọa tôi
gió.
gió.
gió.
tiếng thì thào
yêu em ngày ấy
đi vào giấc mơ
ngày qua
tháng lại
vật vờ
cầu xin em hãy
hững hờ trăm năm
để anh
trải chiếu
em nằm
Trần Yên Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét