tranh nguyễn trung
Một chiều hoa
Quên – Đắm đuối
Ngẩn ngơ tà áo cuốn
Khao khát tình
Mê hoặc
Một chiều hoa
Sóng sánh – Đam mê
Bên bờ trăng muộn
Níu chặt
Dòng thơ
Không kịp vén tóc xòa
Từ cửa sổ nhìn ra góc chợ
Bên cửa sổ
Một góc đời
Phố chợ
Bao phận người
Tất bật mưu sinh
Bỗng lặng ngưng
Đường chen
Rộng mở
Em
Gánh hoa qua
Bát ngát
Hương tình ...
Bâng quơ trong nỗi tình cờ
Lời em ru thật khẽ, rùng mình bất chợt
Đâu có con “Bướm vàng đậu nhánh mù u” ...
Chỉ còn bầy chim sẻ líu lo hóng hớt
Dập dềnh ngoài vườn trong gió mùa thu
*
Chở điều gì trong lời ru, thảng thốt
Dặm xa nào trong khói bếp nhà bên?
Ngõ vắng nắng vàng tươi non rôn rốt
Chỉ có lời ru ẩn ức bập bềnh
*
Kìa ai nuối tiếc một thời trai trẻ
Chấp chới chiều trong, lấp lững bến sông
Con nước lớn, trôi vầng trăng quạnh quẽ
Gió vô tư úp mở ngọn giông đồng ...
VIII/16
Có một vầng trăng mười chín
...”Hai mươi mốt, nửa đêm”...
Một ngày xưa, rạn vỡ vầng trăng
Bên Suối nước, Hòn Rơm, Mũi Né
Bãi vắng, nước triều lên ngấp nghé
Hàng dừa nghiêng, gọi sóng lăn tăn
*
Em bước qua triền cát, bước qua
Trong tiếng vọng, biết là ai gọi
Vỡ vụn, âm thầm sao không nói?
Gió nhảy, cát đùa trôi sóng xa
*
Hoàng hôn buông, xóm chài buồi hiu
Khu du lịch, dập dềnh sóng nhạc
Trôi xa vắng, một mùa thu khác
Lặng lẽ rơi, chầm chậm trong chiều
*
Cám ơn em, đã nhận ra anh
Bốn mươi năm, ta chưa gặp mặt
Trong sâu thẳm, nỗi niềm lay lắt
Một xóm chài xa, sóng biển xanh ...
VIII/16
Đêm ngúng nguẩy, một vòng tay bổi hổi
Ngắc ngứ rơi một tiếng thở dài
Trên con ngõ nhỏ loanh hoanh, góc hiên nhà mờ tối
Tiếng thì thầm, lời đoan hứa đắm say
Một khoảng lặng quanh co trong cái nhìn trân trối
Hình như có điều gì đang sắp tỏ bày…
Bóng tối ở đâu, khi nào chúng cũng giống nhau
Chỉ có ánh sáng, sắc màu là mỗi nơi, mỗi khác
Của phi nghĩa, chắc chắn là của con đường lầm lạc
Nghe báo đài, loan tin xử lý chuyện tham ô
Chuyện ở đâu, thời nào cũng có
Trọn vẹn một niềm tin, đừng suy luận hồ đồ
Chùm hoa giấy trước sân nhà em
Sao cứ nở hoài như đếm tuổi
Của cô chủ nhà, đương nhóng nhánh mùa đi
Con đường đất đỏ, bao nhiêu năm gió bụi
Chợt sáng lên, trong trẻo tiếng em cười
Cành hoa giấy đong đưa, lời nhắn gửi người ơi!
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét