Cổ Tích tôi!
Bỗng gặp em trong cổ tích tôi
Có quả thị vàng trên cành trĩu trái
Quả thị thơm lừng (như em) có phải
Mùa rất xanh và hoa rất thơm
Một mùa xưa ở đó xa xôi
Tôi dừng lại ngày thơ ấu lạ
Hương đồng quê và cánh đồng lúa mạ
Rập rờn bay theo gió lao xao
Cổ tích tôi có giòng sông trôi xuôi
Có hạt lúa tám thơm ngạt ngào hương nụ
Tôi say mê mùi đất ươm tươi
Ước ao tình yêu cô tấm
Tôi lại đi cuối bãi sông bồi
Trang cổ tích đầu tiên làm mình bối rối
Cô tấm hiền ngoan vẫn mãi bên đời
Sân trường ngày xưa qua bao chìm nổi
Vẫn giấc mơ một thời non dại
Vẫn mới rợi à em chuyện cũ năm nào
Dù bây giờ bước thấp bước cao
Ngoãnh lại nhìn sao xa ngái
Chiêm bao vẽ lên bao hình con gái
Về một ngày xưa tuổi trẻ ngọt ngào
Về một ngày xưa sóng gió xôn xao
Nhưng cổ tích chỉ là em, có phải?
Có còn giòng sông
Tôi có giòng sông tuổi thơ
Trôi băng qua ngày nhỏ dại
Giòng sông hiền hòa ngu ngơ
Chảy tràn như em một thuở
Chảy tràn qua tôi là em
Giòng sông mịt mùng cổ tích
Tôi yêu giòng sông tịch mịch
Không rộn ràng tiếng nước xa
Giòng sông trở nên hiền hòa
Khi tôi vào đời năm ấy
Năm tôi đi qua bốn mùa
Theo mây từ nguồn tuông chảy
Tôi có giòng sông tam kỳ
Chảy tràn trong hồn tuổi nhỏ
Tôi có một thời bày tỏ
Giòng sông bao nỗi phân ly
Giòng sông trong tôi trôi mãi
Theo chiều dài của quê hương
Tôi nghe gió hú điên cuồng
Biết là giòng sông nổi sóng
Tôi chưa quen em một giờ
Tôi bước chân xa đất tổ
Sông trở thành niềm nhung nhớ
Rất xa và rất bơ vơ
Làm sao tôi đến gần em
Xẻ chia nỗi niềm cố quốc
Em ở xa lơ xa lắc
Còn tôi lạc lõng quê người
Có giòng sông nào ngưng chảy
Có đời người nào không qua
Có tuổi nào ta không mỏi
Hở em cổ tích trong ta!
Trần Yên Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét