Tôi đưa tôi về Hội An
tôi đưa tôi về Hội An
bước chân nhớ mẹ dặm đường nhớ cha
tôi đang trở lại quê nhà
thơm vui kỷ niệm hít hà trẻ thơ
đây tên đầu bạc bây giờ
là tôi vẫn rất học trò của em...
vai đời chất nặng truân chuyên
còng lưng tình nghĩa nặng thêm - cũng về
Hội An chính thị là quê
mà tôi đã phải xa lìa quá lâu
ở đây tình cuối là đầu
và em tình trước là sau - một đời
tôi về tôi ngủ trong tôi
giấc riêng tiếng mẹ ru hoài tiếng em...
Một mình
một mình em, một mình tôi
hai ta mà phải chia đôi nỗi buồn
mái đời sắp sửa hoàng hôn
trong nhau, chỉ ngọn đèn hồn lẻ loi
đành em khép đóa tình hoài
phấn hương chừng cũng tàn phai ít nhiều
đành tôi lá mỏng cành xiêu
không che em đủ đôi chiều nắng mưa
hai lòng cùng chút niềm xưa
có nhau mà để trang thơ dãi dầu
vẫn tôi bèo giạt chân cầu
chờ chi, nước lạc dòng – đau cuối trời
một mình em, một mình tôi
hai ta cứ một mình, đời khổ chưa?
Hoàng Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét