tranh đinh trường chinh
TÔI ĐI NỮA
tôi về gặp lại mùa thu
gặp lại một đám cỏ mù bên sông
mẹ tôi đã bỏ cánh đồng
theo mây lên núi hóa rồng mà bay
<!>
mẹ tôi có dặn thế này
khi nào con mỏi cánh bay thì về
từ khi chân sạm màu quê
tôi đi chẳng giữ lời thề được lâu
đời tôi buồn đã ăn sâu
vào trong tim phổi ngàn câu thơ rồi
có đêm tôi ngó lên trời
thấy sao tưởng mắt mẹ ngời dõi theo
làng tôi vạt nắng cũng nghèo
ao bèo chỉ có lèo tèo giậu leo
tôi về lòng thấy hắt heo
hồn con chó mực lèo đèo theo sau
nhớ thương gởi lại bên cầu
tôi đi nữa – tôi đi lâu - lần này.
8.9.2024
DỊ HƯƠNG
về khơi ngọn lửa trên ngàn
đem chia giấc mộng xoe tàn bóng đêm
ngó mông lên phía đầu thềm
dấu chân xóa một đóa mềm dị hương
hư không anh rải qua đường
em đi nhớ níu mười phương theo cùng
dễ gì giữa cõi mông lung
mà đưa tay với muôn trùng làm vui
từng cơn mưa đổ bước lùi
sợ cây ngã gió phanh phui lá vàng
hóa thân trên những đốm tàn
có nghe vọng tưởng thiên đàng nơi đâu
trời sâu bỏ vết trăng đầu
chỉ vang tiếng dội qua cầu gần không
bóng em ải ngạn non bồng
màu sương trên áo phơi lồng cỏ khâu
anh còn nợ mãi ngàn dâu
dấu chân chẳng biết nơi đâu là nhà
xin đành giã biệt phù hoa
anh tìm anh giữa phong ba đời người.
6.12.2024
DẠ THƯA EM
dạ thưa em của ngàn khơi
anh nghe sóng vỗ ngang trời mù xa
biển lòng anh dậy phong ba
như trong giấc mộng chim sa lá cành
dạ thưa em của trời xanh
ngàn năm mây vẫn xây thành trên cao
anh đi mở cánh cửa nào
để em thả một ánh sao tìm về
dạ thưa em của trăng thề
đã nghiêng xuống giữa bộn bề núi sông
đời anh hoang phế cuộc bồng
nên chưa thấy một dấu hồng nở hoa
dạ thưa em của kiêu sa
biển lòng anh dậy phong ba nữa rồi.
25.11.2024
TÌNH ANH CỎ ƯỚT SƯƠNG ĐÊM
nắng tràn qua ngọn triều khê
em con sâu róm ngủ mê thật mềm
tình anh cỏ ướt sương đêm
nhịp tim vụng dại như rêm lên cành
em nằm thở với trăng xanh
tóc dài buông xuống đồi tranh mơ màng
tháng tư hoa khế nở vàng
lòng anh nhuộm tím mấy hàng cau tơ
đưa tay em vén lại bờ
môi nghiêng mỏng gió ơ thờ bên sông
chiều tan từng sợi tóc bồng
hương bay bảy sắc cầu vồng vai anh
lên đồi dìu bóng thiên thanh
cho em lót mộng ươm cành mỗi đêm
mùi hoa khế lọt qua thềm
hồng thơm núm ngực em mềm như mây.
19.11.2024
VỀ THÔI
về thôi kẻo guột trăng đèo
bãi khuya cồn lấp gió nghèo truông xa
non cao thở khói mây nhòa
lòng sông rộng trải phồn hoa chưa vàng
đầu cây em chở mùa sang
che anh chút nắng chiều hoang dại cành
bên đời thả một vòng xanh
cho mắt em mộng đồi tranh hé rào
nghiêng đầu em rộn ràng trao
vai anh đã trỉu cành chao đụng ngàn
bóng ngày chưa trở màu sang
chìa tay em hái quan san giú lòng
mốt mai nẻo ngược đường cong
con sông với bến đò đông vẫn chờ
anh đi tìm giọt trăng mờ
gởi em bên cội hoa mờ nghìn trùng.
15.11.2024
VƯỜN EM
vườn em tháng tám ra non
tía tô giấp cá vẫn còn xanh thêm
hương bay ở phía sau thềm
làm cây cà tím thòm thèm dòm theo
tay em mức nước rửa bèo
đường gân vừa nổi vòng vèo lại co
con chim cứ hót liu lo
không bay mà đậu xo ro trên cành
em cười theo bóng trăng xanh
thuở xưa núp dưới mái tranh đợi tình
ai ngờ mưa đổ thình lình
ướt luôn chiếc áo xúng xính ngực trần
thuở xưa ấy thuở xưa ngân
em làm gỏi cuốn để phần anh qua
thế mà xa thật là xa
anh nơi xứ lạ đến tra chưa về
vườn em hoa cỏ phủ phê
quẩn quanh chỉ thấy màu quê chúng mình
ra vườn em đứng lặng thịnh
con chim ngừng hót như rình rập ai
bầu trời thấp xuống lưng vai
làm tóc em rối bên tai thật gầy
mười năm một thoáng mây bay
không còn nữa sợi mưa rây cuối đường
anh ra ngồi ngó vách tường
thấy ai vẽ nỗi chán chường lên trên
hay là anh giả vờ quên
mũi tên với trái tim bên ngực hồng.
26.8.2024
HUỲNH LIỄU NGẠN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét