Thứ Năm, 11 tháng 11, 2021

Thơ Hồ Chí Bửu

Chơi tiếp . . . của Hồ Chí Bửu – Tống Phước Hiệp Vĩnh Long

hồ chí bửu

 

DI TẢN…

 

Ta chạy giặc - ừ - thì ta chạy giặc

Giặc cô vi - giặc đói - giặc hứa lèo

Thà ta chạy về quê mình lánh nạn

Còn hơn nằm ở lại - đói như heo..

 

MAN RỢ...

 

Tưởng theo chủ đi tìm vùng đất mới

Nào hay đâu đi nạp mạng tử thần

Trần Văn Thời hay hết thời. Có lẽ...

Vì hết thời gặp bác sĩ chuyên tu?

 

Phán một tiếng - đem đập đầu trấn nước

Chủ FO - chúng mầy F1 đây rồi

Bởi quyết đoán nên tan tành sự nghiệp

Ám ảnh suốt đời cho một cuộc chơi

 

Ta tiễn chúng mầy về nơi hằng sống

Động vật cũng là như một sinh linh

Hãy nhớ vì sao chúng mầy đã chết

Tự diệt tự sinh đâu chỉ một mình

 

Ở nơi âm ty diêm vương có phán

Xin đừng cho con qua ngõ Nại Hà

Để con nhớ đường mà về báo mộng

Họ biết thế nào về nợ oan gia...?

 

NÓI VỚI BẠN THÂN…

 

Đeo mấy cái khoen giờ rớt mất

Mầy về hưu gương mặt xanh lè

Vậy mà tao tưởng còn ngon lắm

Nên gặp nàng tao cứ…be he…

 

NÓI VỚI ĐẦU GỐI…

 

Dịch chưa hết - dân còn đói khổ

Sống cầm hơi - chết chẳng được chôn

Bỗng xuất hiện một bà Canh Tuất

Thích chơi ngông thiên hạ điếng hồn

 

Trường vùng cao giúp dân đi học

Muốn học thì làm xiếc đu dây

Dân miền trung mỗi năm bão lụt

Tài sản tiêu trong nước từng ngày

 

Trời đã ban cho đời phú quý

Không sẻ chia dân tộc của mình

Ôm tiền tỷ đem cho ngoại quốc

Một việc làm cả nước đều khinh

 

Một lão tướng dân chơi xứ bắc

Thích chơi sang một phát lên đời

Ăn thịt bò dát vàng quá đắc

Nhìn dân nghèo uống nước cầm hơi

 

Thời mạt pháp ma vương xuất hiện

Sống vô thiên vô địa - bất cần

Thích chơi ngông - và điều tích thiện

Chẳng bao giờ đến được người dân…

 

MUỐI…

 

Muối lấy từ biển khơi

Muối pha ớt rắc vào miếng thịt bò dát vàng

Hay

Muối rắc vào vết thương của dân tộc tôi?

Những vết thương lở lói từ cái bao tử lép xẹp

Muối rắc vào cổ họng hàng nghìn trẻ thơ

vừa mất cha lẫn mẹ.

Muối rắc vào đôi mắt hàng nghìn linh hồn

bay phất phơ chưa được siêu thoát

Muối rắc vào hàng trăm lò thiêu nổ lách bách

như pháo hoa.

Và khốn nạn hơn

Muối lại rắc vào lòng tự trọng của một thứ dân

nhược tiểu.

Cuối cùng

Muối pha ớt đang rắc vào một lương tri

không hề biết xấu hổ.

 

hochibuu

11.11.21

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biển dâu tôi - Trần Yên Hòa

  tranh nguyễn trung   Biển dâu tôi   Ơi rừng xanh kia còn đó hay không? Hay cũng biến thành sông, thành suối Ơi núi non kia cò...