Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2021

Ru tình, tôi - Trần Yên Hòa

 TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT PHẠM CAO HOÀNG: 1060. Tranh ĐINH TRƯỜNG CHINH Cô  gái gùi hoa mùa xuân

tranh đinh trường chinh

 

Ru tình, tôi

 

Em đến một chiều không hẹn trước

Em cho tôi một góc chiều riêng

Một góc chiều nên tôi trải chiếu

Nằm cạnh bên em chiếc chiếu căn phần

 

Tôi lại thấy chiều xanh rất tỏ

Trời rất xanh và em rất xinh

Hồn tôi thấp thoáng thân du mục

Quanh quẩn bên em cõi tự tình

 

Tôi đã qua những mùa khổ lụy

Tôi trần thân, trơ tráo tiếng cười

Tôi, vết dao đâm chưa lành miệng

May mà có em khâu vá lại tôi

 

Buổi sáng trong vườn tôi mở ngõ

Đón em vào cùng nắng vàng hanh

Có con chim hót bên bờ dậu

Như mừng reo em đến an lành

  

Em ơi! Chim bướm reo vui quá

Vết thương xưa cũng đã liền da

Thịt xương khô, vết bầm xa lạ

Không còn chỗ đứng ở tim ta

 

Còn lại những chiều pha sắc tím

Em. Tôi. Cùng dạo phố đông người

Em. Tôi. Cùng nắm tay nhau lại

Đến cõi thần tiên em biết không?

 

Không có nơi nào hoa cỏ lạ

Bằng nơi hò hẹn của yêu đương

Thịt da em đượm mùi hương sả

Trên người em, buổi sáng tinh tươm

 

Thân, Da em có thêm chanh lá

Những mùi thơm em. Rất Việt Nam

 

Xin tụng ca em bài thơ mới viết

Giữa ta và say, như một tình cờ

Ta chếnh choáng em, mùi hương mới

Là chanh và sả buổi sớm mai

 

Em đã xông em. Trong ngày thứ bảy

Nên em thơm lừng, hương gió bay

Nên em thơm lừng, mùi da thịt

Anh cúi xuống vùng em, mùi thơm ngát

 

Vùng em thơm rất đượm. Tình Ơi.

<!>

 

Lục bát tình

 

 

Gửi Người Em Gái An Nhơn - Quinhon11

 


Tôi yêu em rất thiệt thà

Như hoa với bướm như là trầu cau

Có con chim nhỏ bên cầu

Hát lên câu hát tặng tôi với nàng.

Tôi và Em quá nồng nàn

Vẫn còn một chút lan man cõi người

Tôi về, nói với người ơi.

Rằng thương, tôi sẽ cau trầu mang sang

Rằng em, duyên phận đa mang

Như chim đầu núi còn đang ngó người

Em là Bậu của tôi thôi

Cho Qua gục xuống tim người mở trao

Cho Qua với Bậu, đôi người

Cầm tay nhau dắt qua cầu gió bay

 

 

Ngó Người

 


 

CHIM VỀ NÚI NHẠN: XUÂN MUỘN (LÊ THANH HÙNG)

 

 

Tôi dang tay biển ngó người
Ngó em quanh quẩn, ngó đời phù sinh
Ngó miên man, ngó chập chùng
Ngàn con nước cũng xuôi cùng biển đông
Ngó em trong cõi mông lung
Em đâu? Ta gọi còn khan tiếng người
Em về, trong biển dâu tôi
Tôi về, trong với tình đời tĩnh say

Anh dang tay biển, ngó người
Người qua, qua mãi tiếng cười còn vang
Em qua, em rất dịu dàng
Tiếng đàn kìm lỡ đa mang mất rồi
Em ơi, em ôi. Tình ơi.

 

 

Trần Yên Hòa

(Anaheim, những ngày cuối năm 2021)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét