MONG Ở EM!
Trăng đã tàn bên thềm
Mà em đã đi xa
Gió hắt hiu lạnh quá!
Làm cho mình thêm già
Khi em biệt mái nhà
Hương hoàng lan thoáng qua
Anh ngỡ em quay về
Để ôm anh vỗ về
Những năm dài xa cách
Mưa đêm sầu lê thê
Về đi em! Về đi
Con tim anh cằn khô
Qua bao năm giông tố
Qua bao năm chờ đợi
Như mạn thuyền sóng xô
Về đi em lời nào!
Cho anh vơi thương nhớ
Để lòng tràn tiếng hát
Những tình tự yêu thương
Hết ray rức đêm trường
Và em sẽ trở lại
Mở khoá tim lưu đày
Trồng hoa vàng đất Thánh
Cùng anh xây lâu đài
Trăng đã tàn bên thềm
Mà em đã đi xa
Gió hắt hiu lạnh quá!
Làm cho mình thêm già
Khi em biệt mái nhà
Hương hoàng lan thoáng qua
Anh ngỡ em quay về
Để ôm anh vỗ về
Những năm dài xa cách
Mưa đêm sầu lê thê
Về đi em! Về đi
Con tim anh cằn khô
Qua bao năm giông tố
Qua bao năm chờ đợi
Như mạn thuyền sóng xô
Về đi em lời nào!
Cho anh vơi thương nhớ
Để lòng tràn tiếng hát
Những tình tự yêu thương
Hết ray rức đêm trường
Và em sẽ trở lại
Mở khoá tim lưu đày
Trồng hoa vàng đất Thánh
Cùng anh xây lâu đài
Chiều rơi thật nhè nhẹ
Để hoa càng mãn khai.
ANH VỀ VỚI EM
Anh phải về ru em ngủ
Biết rồi! Mỗi tối chờ anh
Anh về gánh nước đổ ghè
Em vo gạo, nấu canh cá
Mới câu khi sáng chèo ghe
Anh phải về ôm em thôi
Mùa đông bếp thở hương trời
Thì thào than hồng cựa nổ
Má em đỏ thắm gọi mời.
Anh phải về nằm bên em
Để nghe tim em thổn thức
Nói rằng anh không mộng tưởng
Như thuở em vừa đôi mươi.
Anh phải về thôi, về thôi
Đan nôi, ướp hương trà mới
Bón hoa trồng cãi, mồng tơi
Nhìn em ôm hoa đi tới
Thơm anh một phát ngất trời.
Anh sẽ cùng em sớm tối.
Yêu như núi lở sông bồi.
Đông sang xuân đến thu kề
Chín mọng trái đời thơm hỉn
Ru em mùa suối xuân về.
Anh phải về thôi nên vội.
Vì yêu ai để đợi chờ
Hoa rừng thơm hơn về tối
Đàn khuya đắm đuối gọi mời.
Bốn mùa anh ru em ngủ.
Bên ngoài gió lộng qua song
Ánh trăng trôi nổi mấy dòng
Trên sông lung linh như ngọc
Em là tất cả lòng anh.
Nguyễn Thị Ánh Nguyệt
(Houston, TX, USA)
(Tác giả gởi)
*
Mời nghe:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét