Thứ Năm, 19 tháng 5, 2022

ĐỢI - Trần Mộng Tú

 

 

 

 

Đợi 

 

Ta đợi người ở đây

Phá vỡ niềm im lặng

Ta đợi người ở đây

Rung hồn người thức dậy

Ta đợi người ở đây

Đánh thức tình yêu này

(tmt dịch)

 

cả một dòng sông đứng lại chờ


Tôi xa người nắng buồn trên vai
Môi tôi mùi thuốc còn thơm hơi
Người xa tôi một dòng sông trắng
Dẫy núi bên kia có ngậm ngùi

Tôi xa người hàng cây bâng khuâng
Nước dâng chiều xuống nhớ muôn trùng
Người xa tôi có ra đứng ngóng
Một cánh chim bay ở cuối rừng

Tôi xa người như xa mùa xuân
Ngực tôi còn đọng chút hương trầm
Mảnh trời trong mắt còn xanh biếc
Người đã mơ hồ như vọng âm

Tôi xa người như xa cơn mưa
Tóc tôi còn ướt đến bây giờ
Nhớ tôi người có châm điếu thuốc
Nhớ tôi người có đi trong mưa

Tôi xa người như xa quê hương
Những dấu thân yêu mất cuối đường
Người nhặt hộ tôi hoa dĩ vãng
Lau giùm dòng lệ ở vết thương

Người xa tôi gió cũng lặng thinh
Tôi rung nỗi nhớ ở quanh mình
Người như suối chảy qua rừng vắng
Cả một dòng sông đứng lại chờ 


cô đơn


Nắng chia hai góc phố
Chiều xuống bên kia sông
Cây vùi đầu trong gió
Mặt phủ mờ trong sương

Sân ga buồn vắng khách
Đường sắt nằm cô đơn
Con tàu thu bóng ngắn
Mong ngóng kẻ muôn phương

Người xếp già mệt mỏi
Ngồi ngủ gục cuối toa
Dãy đèn quên thắp sáng
Hồi còi rúc phương xa

Có ai đang vội vã
Đếm bước chân người về
Có ai đang cố níu
Bàn tay người ra đi

Tay bơ vơ đứng ngắm
Lòng mềm như trăng non
Không tiễn đưa cũng thấy
Lệ dâng lên trong hồn

 

Trần Mộng Tú

(Tác giả gởi) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét