CON BIẾT CHA LÀ GÌ
Con nghĩ cha là cặp mắt
cho con nhìn thấy bông hoa
trong khu vườn đầy bí mật
thế giới của cha con ta
Con đoán cha là hàm răng
cắn hộ cho con miếng táo
sẽ chẳng bao giờ ai biết
con là trái táo của cha
Hình như cha là bàn tay
cho con cầm được cái búa
cái đinh trên vách hôm nay
bao năm dài con vẫn nhớ
Có phải cha là bàn chân
nên con đi hoài không mỏi
vừa đi mình vừa nghêu ngao
coi đời nhẹ như tiếng hát
Con đoán cha là cái xe
chở con rẽ vào đường lạ
những vết xe ngày hôm nay
một đời con quay nhìn lại
Cha giống một sợi giây câu
nên con biết yêu mùa hạ
đằng trước có một dòng sông
trong sông có bao nhiêu cá
Hay chính cha là thanh củi
con mang theo đến trại hè
ngọn lửa của con cao nhất
giữ con ấm suốt đêm nay
Ðúng rồi cha là vừng trán
cho con bao điều khôn ngoan
và chính cha là trái tim
đã cho con ngàn nhịp đập
Bây giờ cha như trang sử
Con vẫn ngạc nhiên mở ra
Cha giống tấm bản đồ cũ
Con ngửi mùi đất quê nhà
Con biết rằng cha yêu mẹ
Nên con có giữa đất trời.
Trần Mộng Tú
(Ngày Của Cha)
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét