tranh đinh trường chinh
VẾT NỨT HUYỀN HỒ
Giọng rền. hú
vẽ, lang thang
giọng bươi lên những non ngàn
quạnh mông
lắng yên nghe mỏi giọng đồng
thở kèn không đáy
rục bông quỳ vàng
qua sông, bết
một giọng khàn
giọng về tẻ bấy sang ngang
bội tình
giọng buồn
đớ nhịp phách linh
tình đau nhọn mũi
hồn đinh tán
lìa
giọng mê man
giọng đầm đìa
rót âm vào cả đường chia
lục
huyền
Đ Ợ I C H Ờ
Chúm chím môi lâu
cười
cũng mỏi
Anh còn phơi áo
giữa vân mòng
Vàng chiều mưa
giạt nghiêng
vào nắng
Chợt
loé bất ngờ
một ánh sông
VÁ SƯƠNG TỪNG MỤN NHỌT
o
o o
Rạn vỡ với hình hài đau
Ồ
Không
Nhật nguyệt
Đã nhàu phương lên
Rớt xuống. rớt sao
Xuống thềm
Màu rêu đã mục
Màu đêm bội tình
Người nằm một cõi điêu linh
Cùng kim loại thoát xác
Hình hài
Như
Trẻ thơ
Buồng sữa chín nhừ
Trái au mặt đỏ
Vườn thư thái mùa
Trễ đường lời mật năm xưa
Ngõ con thin thít
Tuổi vừa lớn khôn
h o à n g x u â n s ơ n
2.8.2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét