Thứ Năm, 29 tháng 6, 2023

Dáng Mỏng - Trần Yên Hòa

 Nguyễn Trung | họa sĩ Việt Nam

 

Em phơi dáng mỏng như là gió

Tôi thả hồn phơi trên ngọn cây.

Hoàng Gỗ Quý

 

Ngạc gặp chị Hoán cách đây một năm. Như vậy cũng lâu rồi.

Từ ngày May về sống với anh. May và Ngạc là cặp đôi trùng phùng do dây tơ hồng nào đâu định liệu, kết lại thành keo dán với nhau. Ơ, có ai biết thời này là thời đại nào rồi, mà hai người tự thề non hẹn biển, kết nối, giao ước sống đời, mà chưa tỏ tường biết rõ mặt nhau. May giới thiệu mình qua điện thoại, (thiệt hay giả cũng chẳng biết đâu mà mò). Em không đẹp, chỉ nhìn tàm tạm, bắt mắt với người này nhưng không bắt mắt với người kia. Em chỉ được nước da trắng thôi.

Kẹt - Nguyễn Nam An

 phác thảo nàng - Thơ - Việt Báo Foundation – A Nonprofit 501 (c)(3)  Organization

 tranh nguyễn trung

 

kẹt

irvine tustin về một ngã
đường quen xa lộ kẹt từng hôm
anh đổi lối đi về hường khác
kẹt sáng kẹt chiều chẳng gì hơn
tối kẹt luôn đời nơi chỗ ở
tưởng tạm mà nay đến mười năm
đồ đạc trong thùng thôi cố gắng
giữ, như giữ đời qua, căm căm

một hôm lục ra này bản thảo
thời ra đi, xuống núi giang hồ
sống được nhờ ngươi này chữ nghĩa
không thôi giờ cũng xác thân khô
làm thơ cho dế giun ngâm sảng
khúc hận tháng ngày quá ngu ngơ
nghĩ lại thì ra ta sống thật
nhà cửa xe cộ như tình cờ
em muốn thành ra đành phải có

bây giờ xa nhau không còn nó
dắt mẹ đi mướn chỗ gần đây
mẹ già muốn đái thì cứ đái
muốn gì thêm nữa chẳng có ai
con đi hốt kít và lau nước [ ... ]
cực quá muốn than, đó mẹ mình
mẹ đâu có muốn mà không biết
thời lẩm cẩm già, bệnh, vô minh

nơi đây thiên hạ vui đi lễ
vui cũng mượn tiền muốn quịt luôn
[ tôi bán anh em mua hàng xóm ]
hàng xóm chơi cha phỉnh gạt buồn
thành ra mẹ mất người lối xóm
vẫn thường thăm hỏi vẫn thường sang
tôi vắng con bà ba bốn đứa
chưa chồng giờ đã hết đi ngang
thành ra đời kẹt đâm ra ngán ... ./.

nguyễn nam an

(Tác giả gởi)

Thứ Tư, 28 tháng 6, 2023

Trầm Hương Phố Lạ - Hoàng Chính


HỌA SĨ HỒ HỮU THỦ VÀ THẾ GIỚI MỘNG ẢO... - Green Palm Gallery | Facebook

tranh hồ hữu thủ

 

Hai cây cột đèn bên kia đường mỗi cây ném cho hắn một chiếc bóng. Một nghiêng về bên phải, một ngả sang bên trái nhưng cùng một đôi chân, như thể từ đôi chân ấy mọc ra hai hình hài riêng biệt. Hắn liếc nhìn ông anh vợ đi bên cạnh. Bóng anh ta cũng chẻ thành đôi. Những đôi chân dán cứng xuống đất khi hai người ngập ngừng bước lên bậc thềm, lọt vào khung một cửa tiệm đỏ thẫm ánh đèn.

Mùi thơm phảng phất của nước hoa, của trái cây chín tới lùa vào mũi hắn.

GÁI…Zalo - Bùi Ngọc Phúc

 HỌA SĨ HỒ HỮU THỦ VÀ THẾ GIỚI MỘNG ẢO... - Green Palm Gallery | Facebook

tranh hồ hữu thủ

Dạo này ông Nhân thường xuyên ngồi cafe trên phố cổ, không phải ngồi hàng nước vỉa hè như trước, ông chọn quán café Nhân ở Hàng Hành rồi ung dung thưởng thức tách cafe một cách tao nhã. Hôm nào muốn đổi gió, ông ngồi cafe ngay đầu phố Bảo Khánh để ngắm Hồ Gươm, ngồi đó chán, ông rẽ sang café CỘNG ngay phố Nhà Thờ.  

Thơ Khê Kinh Kha, Nguyễn Vũ Sinh

 

Tâm bình yên trong tranh Hồ Hữu Thủ | Harper's Bazaar Việt Nam

tranh hồ hữu thủ

 

 ĐÃ LÂU RỒI

 


đã lâu rồi hồn mình quên xao động
như cánh diều không còn gió thoảng bay
như lá vàng im lìm trong mưa lạnh
chết âm thầm trên thảm cỏ xác xơ

như mùa đông về đây không hẹn trước
tuyết vô tình phủ kín lòng quạnh hiu
và cô đơn giăng đầy trên cánh gió
dưới hiên đời nhìn tuổi mộng ra đi

như mặt trời tủi hờn trong mắt lạnh
như vòng ôm chưa trọn đủ ước mơ
như kỷ niệm xa mờ trong trí nhớ
những dại khờ bao lần ướt bờ môi

những mặn nồng của hai đứa mình thôi
 

anh đã quên những con đường phượng nở
tuổi học trò em đã nói yêu tôi
anh quên luôn những đêm dài thơ thẩn

những trăng vàng chen giữa bước chân em

nhớ làm sao những sao trời sáng quá
những sao trời rơi rớt trong mắt đen
những lần hôn, vội vã dưới mưa dầm

và hơi ấm mình truyền nhau vụng dại


anh quên bẵng dòng sông xưa nước cuốn
những ngọn đồi mây gió vẫn luyến thương
những suối ngàn trọn đời thương mưa lại
lúa lên mầm như hạnh phúc lứa đôi

bởi vì em mái tóc quá dịu mềm
bởi vì em tình mộng như cánh sen
nên anh đã trăm ngàn lần ước vọng

 

đã lâu rồi anh như mây lạc hướng
đi giữa đêm sâu không ánh trăng vàng
không thấy được hiện tại trên đôi tay
cũng không biết về đâu một ngày mai

những buổi cơm anh cố ăn để sống
mà trong lòng nước mắt cứ như canh
và hồn mình thổn thức nỗi cô đơn
bao đêm dài không tìm ra giấc ngủ

bởi muộn phiền khô đắng cả tâm tư


đã lâu rồi anh không nhìn ra sự thật
bởi nơi đây sự thật quá tủi lòng
đến bao giờ anh tìm được niềm tin

cho anh được ngủ vùi trong mái tóc
của một thời tuổi mộng ngát tình em

Khê Kinh Kha

 (Tác giả gởi)


 *
 
Nguyễn Vũ Sinh
 
 
THẤT TÁN

Em mang hơi thu trong mắt ngọc
Mi huyền cong như phiến liễu gầy
Gió mơn man vờn trên làn tóc
Ngỡ mùa sang vội suối mây bay.

Mai người về xa tuổi thơ ngây
Còn dấu hoa niên, lá phượng gầy
Làn thu phong rơi ngoài hiên vắng
Nắng sân trường thưa áo trắng bay.

Cánh phượng nào rơi trên bàn tay
Lá xót xa đưa tiễn bóng ngày
Mười búp hồng sao đan kín kẽ
Đành nhìn đời trôi tựa áng mây.

Diên Khánh-30-6-2022
Nguyễn Vũ Sinh 
(Tác giả gởi)
    


HUẾ : niềm nhớ không phai - Nguyên Hạnh

Công viên 3-2 thiên nhiên giữa lòng thành phố

Suốt bao năm dài lưu vong nơi xứ người, tôi đã trăn trở, khắc khoải nhớ thương Huế - nơi tôi đã sống những ngày bình yên và thanh thản với tất cả tấm lòng ngây thơ của người con gái mới lớn.

Thứ Năm, 22 tháng 6, 2023

Mùa Thu Tôi - Trần Yên Hòa

 Nguyễn Trung (Huỳnh Hữu Ủy)

 tranh nguyễn trung


Mùa thu tôi

 

Có phải mùa thu đã đến rồi em
Hàng hiên nhà bên ruộm vàng hoa cúc
Nhưng hiên nhà anh vẫn mịt tăm
Có lẽ tại em không về được

Ơi! Mùa thu! mùa thu! năm ấy
Tháng chín...có phải mùa thu không?
Đến nay anh đã quên rồi đấy
Mình anh đìu hiu với thu phong

Xưa thu ruộm vàng trên khắp phố
Phố và làng quê Việt Nam ta
Những chiếc lá vàng rơi đâu đó
Lá rơi vương đầy tóc em mà

Lá vàng bay bay trong gió lạnh
Cả một vùng ruộm vàng hồn anh
Bây giờ thì tim anh ngất tạnh
Ngó mùa thu qua quả tim mình

Ơi! mùa thu tháng chín quê nhà
Của ngày nào sao mà xa lắc
Ơi! tìm đâu một nước non xa!
Anh chong mắt ngó thu bằn bặt

Anh đã xa đất nước lắm rồi
Xa cả em trong mùa thu đó
Nên mùa thu cũng chết mất thôi
Tất cả dấu xưa đà cất vó

Xin gởi mùa thu lời xin lỗi
Tháng chín qua sao quá âm thầm
Không còn vàng rưng màu hoa cúc
Không còn ngày xưa, một thanh âm

 

Áo Nguyệt Rằm

 

 

Nquyen Trung - Artists - Asiana - Fine Asian Art
tranh nguyễn trung
 

 

Anh tự nhiên muốn đổi em tên khác
Là Nguyệt Rằm có được không em?
Tại vì ngày xưa em thường đi lễ
Chùa trang nghiêm em lặng lẽ bên thềm

Em cầu nguyện gì nhìn thành kính quá
Đôi mắt lim dim như ở nơi nào
Có Phật Quan Âm ngó em đó nhé
Không được một mình, nguyện ước xa xôi

Anh cũng đi chùa mỗi lần rằm tới
Để ngó em và cũng để nguyện cầu
Để nhìn áo vàng em về qua ngõ
Dáng nguyệt rằm có mặt nơi đâu?

Anh nguyện thế, mà nay em đi mất
Chùa vắng em trong tháng năm qua
Em bỏ bạn, bỏ chùa, bỏ nam mô Phật
Hay em đi về...với cõi phù hoa

Nên mỗi ngày rằm anh hay đến đây
Quỳ lạy Phật để thấy em thấp thoáng
Em trăng rằm lẫn bóng cỏ cây
Khắp cả mùa thu đông gió thoảng

Có ai đó mơ động hoa vàng
Còn anh chỉ còn em trong nỗi nhớ
Chỉ còn em trong tháng ngày xưa ấy
Nên đợi hoài dáng nguyệt rằm em

Em áo vàng giống như trăng thuở nọ
Áo vàng bay trong sân ngày Vu lan
Thuở (khắp những chùa em đều có mặt)
Còn anh thương mãi Áo Nguyệt Rằm...

 

(Tác giả gởi)

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...