Thứ Năm, 27 tháng 7, 2023

Trôi - Trần Yên Hòa

Nguyễn Trung | họa sĩ Việt Nam

 tranh nguyễn trung

 

Trôi


Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn.

Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ.

Tôi trôi từ khu đồng cát, xanh màu lúa non, con đường tỉnh lộ gập ghềnh, có hai cây cầu gãy nhịp, đi qua lắc lẻo, chiếc xe đạp kẻo cà kẻo kẹt, mang tôi hai buổi tới trường.

Tôi trôi từ thị xã tam kỳ, đầy tiếng đạn bom gầm rú, chiến tranh, đêm tối mịt mùng, xe nhà binh ồn ào, dân chúng tản mát, trốn đạn bom, như trốn bịnh dịch lan tràn.

Tôi trôi đến sài gòn hoa lệ, với bao mộng ước, trở thành ông nọ ông kia, cho những cơn mộng tưởng ngất trời tuổi trẻ, nhưng đạn bom, chiến tranh, đã xô tôi vào cuộc chiến bắn giết người vô tội vạ, tôi lăn quay như con vụ ngã nháo nhào.

Tôi trôi vào trại tập trung, làm người tù bị cưỡng bức, bị tước đoạt hết quyền sống, quyền con người, làm thân trâu, bò, ngựa thồ, không công, trên các công nông trường lao động, xã hội chủ nghĩa việt nam.

Tôi trôi, bò lê bò càng, mệt nhoài, thân phận con bò kéo xe lên dốc, trên những con đường thành hồ đầy rác rưới, đầy ổ gà, quay mòng mòng dẫy đành đạch, như con gà bị cắt tiết.

Rồi tôi trôi qua đây, xứ này, usa, lạ lẫm, với những con đường, bolsa, westminster, brookhurst, euclicd, harbor, lincoln, mịt mù, trong tôi nỗi xa, lạ hoắc, lạ huơ.

Xa lạ quá! lạ lẫm quá! nhiều khi tôi giật mình đánh thót, sao tôi ở đây? sao tôi đến nơi này? quê tôi đâu? tôi lớn lên từ đồng quê, từ gốc rạ, từ củ khoai, củ sắn, sao tôi lại ăn hamburger, uống coca cola, nói ra là yes, là no, là hello, là ok, hở?

Tôi giật mình nhiều khi như nằm mê giữa buổi chiều mùa đông lạnh giá anaheim.

Em ở đâu? sao không trôi cùng tôi qua bao mùa biển dâu, em lý tín, em tam kỳ, em sài gòn, em quảng ngãi, em nha trang...

Hở (những) em yêu dấu, một thời, một đời, nhau.

Trần Yên Hòa

kịch - Trần Doãn Nho


Trần Doãn Nho - VOA Author Bio - VOA Tiếng Việt

 Trần Doãn Nho

 

Phụ rời nhà ra đi đến một tiểu bang khác khi đứa con trai út cưới vợ. Rời nhà thì rất mục đích, vì nghe loáng thoáng cô con dâu nói xa nói gần là cha chồng không nên ở chung với dâu, nhưng ở đâu làm gì thì Phụ hoàn toàn đang vô mục đích. Đi cái đã, đau lòng trước được lòng sau, tránh cái cảnh bố chồng con dâu – mà lại dâu xứ người nữa – chẳng chóng thì chầy thế nào cũng sinh chuyện. Bỗng nhiên, trên trời rơi xuống cho Phụ một mục đích, lúc đầu trông có vẻ mơ mơ hồ hồ, nhưng rồi cụ thể một cách bất ngờ: Chi.

Thứ Tư, 26 tháng 7, 2023

Lẩm cẩm quanh chuyện Từ Điển Chính Tả Tiếng Việt - Vương Trùng Dương

Tạm đình chỉ phát hành từ điển chính tả 'sai chính tả' - Tuổi Trẻ Online


Từ trước đến nay đã ấn hành nhiều cuốn Từ Điển Chính Tả Tiếng Việt. Biên soạn tự điển không phải là công trình sáng tạo mà chỉ là công việc tra cứu, gom góp tài liệu (tự điển) đã ấn hành… rồi “hệ thống hóa” theo mẫu tự Alphabet để thực hiện. Ngày nay trên internet đã phổ biến vài cuốn tự điển nên có thể download rồi edit lại cũng dễ dàng.

Ký ức của loài bò sát (Phân đoạn 8-9) - Trịnh Y Thư



duythanh 7

Bản vẽ của Duy Thanh.

8.

 

Chiến trận ngày mỗi lan rộng, mức độ tàn phá cũng gia tăng khủng khiếp. Mỗi lần quân Pháp vào làng càn quét, dân chúng lại bồng bế nhau tản cư, chỉ còn dân quân tự vệ ở lại bảo vệ nhưng cũng yếu ớt lắm. Khi quân Pháp rút, để lại hàng chục xác chết, dân lại trở về chôn cất người chết, dựng lại gian nhà tranh bị thiêu rụi rồi tiếp tục cày cuốc kiếm sống. Cuộc sống đã nghèo khổ nay càng nghèo khổ hơn.

TRẦN YÊN HÒA với Truyện và Thơ - THÀNH TÔN

 

TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT PHẠM CAO HOÀNG: 1128. NGUYỄN MẠNH TRINH: THÀNH TÔN,  THẮP TÌNH TỪ NGƯỠNG CỬA

nhà thơ thành tôn


Tưởng như Trần Yên Hòa đã làm khó chúng ta. Bởi cùng một lúc anh đến với chúng ta song song hai con người, niềm nở, đôn hậu. thật thà chân chất, như nhau, nhưng khoát hai màu áo khác nhau: Truyện và thơ.

Nếu chọn "Những Chuyến Mưa Qua" tập truyện, dày 260 trang, gồn 21 truyện thì sẽ mất lòng tập thơ, "Khan Cổ Gọi Tình, Về" dày 140 trang, gồm 46 bài thơ. Cả hai đều cùng bày tỏ với chúng ta một tấm lòng sâu nặng với quê hương đất nước.. Ở đó có người cha, có người mẹ,  một đời vắt kiệt sức mình, nghiêng bóng che chở dìu dắt con cái để tạo dựng chúng nên người. Ở đó cũng có tình yêu một thời đầm ấm, nhưng không thiếu những chua cay trăn trở. Ở đó có cả cái bi hùng của chúng ta: yêu nước, anh dũng chiến đấu để bảo vệ đất nước, nhưng chẳng may bị thất bại, phải tù tội, từ đó tan đàn xẻ nghé, chịu biết bao nhiêu đau thương...kể cả cái sống và cái chết của chính mình để hôm nay tôi đượ+c bày tỏ với tác giả Trần Yên Hòa một tình cảm trân trọng.

PHÚC ÂM BUỒN - Nguyễn Vũ Sinh

 NÉT VẼ THIÊN THẦN - Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Bửu Châu - Ca sĩ Quỳnh Lan - Tranh  Nguyễn Sơn - YouTube

 tranh nguyễn sơn
 
 
PHÚC ÂM BUỒN

Chàng đưa tay từ con tim ấm
Ngước lên cao chiêm ngưỡng thiên thần 
Trong giáo đường biết bao vị thánh
Lời nguyện cầu nhỏ giọt mưa ân.

Nàng, con chiên ngoan nơi xứ đạo
Vào nhà thờ hành lễ sang sông 
Chàng ngoại đạo vắng xa một dạo 
Qua giáo đường nhớ tiếng chuông ngân.

Trên tháp cao từng hồi chuông đổ
Rung thanh vang những lúc trời sương
Ấm dịu lòng người nơi trần thế
Chàng nghe như tiếng phúc âm buồn.

Diên Khánh-27-6-2023
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)

Thứ Tư, 19 tháng 7, 2023

Gặp Gỡ (Phân Đoạn 4-6) - Trịnh Y Thư

 

Trịnh Y Thư, thơ ở quảng trường Siêu Thực

 trịnh y thư

 

4.

 

Cuộc sống tôi bước vào khúc quành khác bắt đầu với câu nói của bố tôi lúc ông từ sở làm về. Bố tôi lúc đó làm công chức Sở Đoan. Ông ném chiếc cặp da lên bàn, tay nhận cốc nước mẹ tôi đem lên, nói với mọi người trong nhà mà như nói với chính mình:
    “Thằng Bôi hôm nay họp toàn thể công chức, ra lệnh cho mọi người phải tản cư khỏi thủ đô. Dân chúng cũng phải tản cư. Toàn quốc kháng chiến.”
    Tuy mới mười sáu nhưng tôi biết “thằng Bôi” bố tôi đang nói đến là ai. Tên ông ta là Phan Bôi, hình như là em chú bác với ông Phan Khôi, và đang giữ chức Bộ trưởng Nội vụ trong chính phủ cụ Hồ. Tôi nghe các anh lớn trong Tự vệ thành kháo nhau như thế.

Vô ngôn (ngữ) - Trần Yên Hòa

 TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT PHẠM CAO HOÀNG: 1060. Tranh ĐINH TRƯỜNG CHINH Cô  gái gùi hoa mùa xuân

 tranh đinh trường chinh

 

Vô ngôn (ngữ)

 

Thất tán tình lơ mơ lộng ngữ

Mưa tháng năm quày quả quay về

Đất trời đó không còn linh nữa

Hồn ậm ừ vuột khỏi cơn mê

 

Hồn quay lưng khôn cùng ta níu

Tiếc người xưa tỏ rõ mặt người

Trăng quạnh quẽ như là mê ngủ

Ta mình ên ngất tạnh mù khơi

 

Hồn mười năm trở thành lưu lạc

Vô âm. thanh sắc. quá nao lòng

Mưa. mưa. mưa. động lòng tháng bảy

Xa mặt người trở lại long đong

 

Em! em hỡi. Ta không câu nói

Mắt mù câm dấu chấm than buồn

Vuốt mặt khóc đá đeo nguyệt tận

Những hàm hồ một thuở long đong

 

Trí nhớ lạ. về bên cội phúc

Vô ngôn. hơn nói. cả trăm lần

Em trì hoản một đời mê mệt

Riêng mình ta. ngôn ngữ lần khân

 

Thôi không nói. Im hơi lặng tiếng

Thất tình. là nghiệp kiếp. riêng chung.

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...