tranh nguyễn trung
NỢ NHAU 1 - 2
1.
Tình đầu em tặng cho tôi
Còn nguyên vẹn nụ hoa môi ngọt hiền
Nụ hôn ngày ấy thần tiên
Em trao tôi cả một miền nguyên trinh
Tôi gieo luống nhớ, hạt tình
Nghe trong tiếng đất: “…Chúng mình đẹp đôi…”
Một chút em… Một chút tôi
Mối tình thơ trẻ tinh khôi, thật thà
Em bay áo gió cánh tà
Nụ cười chúm chím, lời ca trữ tình
Áo dài hoa nắng lung linh
Đôi bờ tóc rẽ xinh xinh hai miền
Trên bờ ngực nhỏ hồn nhiên
Bó tròn vóc lụa dịu hiền, non tơ
Bước chân nhè nhẹ vào thơ
Nghiêng nghiêng nón lá, khép hờ mắt môi
Một lần thôi… Một lần thôi
Tình đầu ngày ấy, bồi hồi ngày sau
Đưa tay ngắt một lá trầu
Tặng em gìn giữ… ngày sau chúng mình…
2.
Câu thơ Lục Bát đa tình
Gửi em ngày ấy, đinh ninh một lòng
Tôi đi tìm “Lá - Diêu – Bông”
Chân trời, góc biển hoài công chưa vừa
Cuộc tình dang dở đò đưa
Tôi vùa đến bến… Em vừa sang sông
Còn gì để nhớ, để mong
Thả câu thơ lạc, giữa dòng đò ngang
Em xa, tình lỡ muộn màng
Mới Xuân buổi sáng… chiều sang Thu rồi
Vẫn là “Anh của em…” thôi
Dẫu tình chia cách, “Em – Tôi” vẫn là…
Em đi về phía người ta
Nặng lòng câu hỏi: “Ai là của nhau?…”
Còn nguyên vẹn mối tình đầu
Còn trầu xanh lá… Còn cau sai buồng
Tóc mây giờ vẫn còn buông
Mà trong ánh mắt nỗi buồn khôn nguôi
Nợ em, nợ cả khóc cười
“Cõi – Người – Ta” có hai người… nợ nhau…
Nha Trang, tháng 08. 2023
LÊ KIM THƯỢNG
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét