HƯƠNG XUÂN
anh đi qua những xóm làng
đồng hoang mạ lúa bẽ bàng nương dâu
màu chiều em thở thật sâu
cánh chim lẻ bóng về đâu cuối ngày
mùa xuân theo gió ngàn bay
thương em anh gởi đám mây che đầu
xa rồi hương bưởi hương ngâu
con sông bến nước nhịp cầu ngày xưa
anh còn đứng giữa trời mưa
đợi hoài chẳng thấy ai đưa qua bờ
chỉ nghe được tiếng sóng hờ
lau thưa với bẹ trăng mờ mịt sương
xuân xanh và mộng đã hường
dáng em chợt hiện vô thường lên cây
anh đi năm rộng tháng đầy
bỏ quên dĩ vãng trên tay em cầm
bây giờ em đã xa xăm
anh không hen được trăm năm để chờ
lá khô cho nắng hững hờ
anh đành giấu hết giấc mơ vào lòng
khi nào ước hẹn thành sông
con đò sẽ cập bến đông thì về
cùng em bắt ngọn sao khuê
thả trên áo của trời quê chúng mình
ngày mai lễ hội xóm đình
tóc em bạc dính hương tình anh mơ.
Huỳnh Liễu Ngạn
20.12.2023
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét