tranh nguyễn trung
RẮN GIÀ RẮN LỘT
người già người đi thẩm mỹ
người giầu thay vợ
kẻ không tiền đổi chồng?
chả còn con ma nào đi tát biển đông
nên nước biển càng ngày
càng dâng cao chi lạ
thói đời được chim bẻ ná
được cá quăng nơm
chả còn vô tư như gã chuồn chuồn
sống thản nhiên bay đậu
sống thoải mái ngày nào cũng nhậu
tuần 7 ngày chiều mô cũng lai rai
chuyện nhân gian gió lọt phên ngoài
giọt sương rụng cành 3 tiêu lộp độp
3 cái lăng nhăng
sơn và thác?
hơi mất công
chả ai ở không
trả lời
10 voi không được bát nước xáo
nói chung là 3 xạo
nói theo tiếng đàng ngoài
là nói khoét nói láo
nói theo đàng trong là nổ
là bố thằng cuội
100 năm toàn bị lừa
hết lừa lại đến ngựa
hết ngựa lại đến la
cả dân tộc 2 miền
đều bị hỏa mù
lấn cấn xô đạp vào nhau
chả thấy đường ra?
ngày hôm nay?
y ngày hôm qua?
TẠI SAO
thật ra biết bao nhiêu điều không thể hiểu
là tại sao? con người sinh ra rồi chết đi?
mùa xuân lá xanh mùa thu lá đỏ
cũng như những con sông đều trôi về bể
như con người trai gái yêu nhau
như ngỗng trời bay mãi về đâu?
và thử hỏi có phút giậy ngừng lại
sao có biên cương tháp canh cửa ải
hoặc chắn ngang sừng sững trường thành
khi có con người là nổi chiến tranh
nhân loại chả có 1 ngày hoan lạc
trong nhà đống tiền ngoài đường đống rác
trong nhà đống lúa ngoài ngõ đống rơm
chuyện muôn đời ly nước chén cơm
và ấm nước sục sôi trên bếp
chuyện nhân sinh dài làm sao nói hết?
nên chi? thơ văn nhạc nói dùm
nói mầu mè nghệ thuật dân gian
noí kiêu ngạo toàn là trí thức
ơi văn chương nghe qua ngủ gục
chuyện trên trời dưới biển buồn tênh
từ khi có con người là có gian truân
nên lắm kẻ dời non lấp biển
thực ra cuộc đời này còn nhiều bí hiểm
là tại sao ? ta lại có nơi này?
Chu Vương Miện
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét