tranh nguyễn trung
LỮ KHÁCH
Khơi lên từ đống tro tàn
Ai nhen bếp lửa nhuốm vàng hoàng hôn
Nhìn mây giăng phủ bên cồn
Làng quê sương khói dập dềnh bến sông.
Thương người lữ khách chờ mong
Con thuyền neo bến chưa thông sang bờ
Buồn trông sóng gợn nhấp nhô
Lao xao như tiếng hẹn hò bãi quê.
Giật mình lay tỉnh cơn mê
Nhìn lên xa ngái nẻo về mù tăm
Ru lòng hai tiếng dỗ dành
Trông mây mờ mịt xây thành đỉnh cao.
Hoài mong kỷ niệm dạt dào
Như trùng dương sóng dâng trào biển khơi
Buồn vui gom lại một đời
Cho mây gió quyện phương trời cố quê.
Nhìn bao cánh hạc bay về
Tưởng ngày tháng cũ chưa hề phân ly
Vẫy tay từ biệt kinh kỳ
Chân quay trở lại còn gì vui hơn.
Diên Khánh-22-2-2024
NỬA BẦU RƯỢU MỘT DÚM THƠ
Nửa bầu rượu một bình trà
Thẩn thờ vơ vẩn hỏi hà cớ chi
Ngày sau cỏ mọc xanh rì
Tìm đâu ra rượu âm tỳ uống chui.
Lưỡi lè ra liếm vành môi
Thiếu hơi men gạo trần đời quê ta
Nửa yêu ma, nửa gian tà
Nhởn nhơ quanh cõi ta bà náu thân.
Chợ đời giành giật thị phần
Tranh rao bán mẹt da hầm lóc xương
Nấp người phòng tránh tai ương
Từ xa nghe vọng hồi chuông tín đồ.
Hoàn hồn nửa tỉnh nửa mơ
Nguyên bầu rượu một dúm thơ còn đầy
Trần gian ăm ắp rượu say
Người thân kề để tỏ bày sớt chia.
Diên Khánh-16-2-2024
NGÀY BÌNH YÊN
Bầy chim nhỏ rủ nhau xây tổ
Dưới mái nhà ngói đã rêu phong
Cọng rơm rạ tha về lót ổ
Còn mùi thơm hương lúa ngoài đồng.
Sớm tinh mơ xao động vòm không
Tiếng bầy chim ngân lời nhạc điểu
Quê bình yên dường như không thiếu
Nơi cuối làng vọng tiếng chim thanh.
Ngồi bờ sông thưởng khí trong lành
Ta chắt chiu hít từng hơi thở
Nghe an nhiên vùng quê mình ở
Sớm ban mai màu nắng vàng hanh.
Diên Khánh-21-2-2024
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét