tranh nguyễn trung
Nhấp Chén Trà Xuân
Pha ấm trà ngon chiêu đãi khách
Hương bay phảng phất tóc trang đài
Nước xanh sắc lá xanh chồi nõn
Tay trắng màu hoa trắng búp nhài
Giọng nói ngọt ngào hơi gió sớm
Tiếng cười trong vắt giọt sương mai
Ân tình em rót từng chung ấm
Ta nhấp mùa xuân sắc vị đầy.
.
Dạ Khúc Xuân
Bên song giai nhân ngồi bâng quơ
Mi cong còn vương buồn vu vơ
Tóc huyền buông lơi che gương nga
Môi nàng đâu thua chi hồng hoa
Đêm xuân cho lòng nàng lan man
Hoa hồng, hoa mai, hoa phong lan,
Đào phai… đua nhau dâng xuân hương
Cung đàn ngân nga thêm du dương
Trăng xuân bên thềm rơi nghiêng nghiêng
Côn trùng say mơ vui giao duyên
Sương bay mong manh như xiêm y
Đêm xuân! Đêm Xuân! Ô, mê ly!
.
Sau Bóng Mỹ Nhân
Ngõ vắng người về thấp thoáng xuân
Sao ta mường tượng bóng người thân
Cũng tà áo lụa bay phơ phất
Cũng những đường cong đẹp tuyệt trần
Dưới gót sen hồng sỏi nở hoa
Bướm xanh bướm trắng lượn bay, và
Bên đường chim sẻ kêu chiu chít
Nhớ buổi tan trường đã đón đưa
Có phải cố nhân đã trở về
Hay ta hồn mộng mối tình quê
Sau lưng bóng dáng giai nhân lạ,
Rồi ngấm men say chuyện hẹn thề?
Ngõ vắng người về ta ngó theo
Khung trời thơ mộng dáng người yêu
Cho ta hóa bướm, làm chim sẻ
Để được bên nàng hót líu lo.
Trần Đức Phổ
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét