Thứ Năm, 4 tháng 4, 2024

Hạnh Phúc Là Hoa Của Khổ Đau - Lê Văn Trung

 Gửi Người Em Gái An Nhơn | Tuyết Vân Page

 tranh đinh trường chinh

 

 

Hạnh Phúc Là Hoa Của Khổ Đau

 

 

Cho tôi trở lại vườn thơ cũ

Hái một chùm bông khế tím chiều

Để nhớ ngày xưa bông khế rụng

Áo người tím cả giấc chiêm bao

Cho tôi trở lại thời thơ dại

Đêm buồn ngồi đếm những vì sao

Đếm mãi mà không tìm ra được

Vì sao định mệnh ở phương nào

Năm mươi năm xa một dòng sông

Con nước tình duyên chảy ngược dòng

Kẻ đứng bên bờ trông vòi vỏi

Lạc nhau từ giấc mộng tương phùng

Cho tôi trở lại

Dù không thể

Rũ sạch nguồn cơn nỗi bể dâu

Lòng tôi tím với màu hoa khế

Hạnh phúc là hoa của khổ đau.

 

 

LỜI XIN 2

 

Cho tôi dù chỉ một lần

Hôn lên mặt đất mùa xuân cuối cùng

Mai kia về với hư không

Còn thơm hương mật cõi trần gian em.

 

 

NGƯỢC XUÔI CHO HẾT VÒNG LUÂN LẠC

 

Người đi bỏ lại bên thềm cũ

Những lời hò hẹn đã xanh rêu

Đưa tay vuốt nhẹ làn sương bụi

Chợt thấy lòng xưa úa bóng chiều


Người đi bỏ lại con đường vắng

Lá rụng vàng phai áo lụa vàng

Con đường hun hút xa vô tận

Cát bụi đau từ mỗi bước chân


Có kẻ ngồi buồn bên hiên quán

Rót rượu mà ngâm “Tống Biệt Hành"

Người đi bỏ lại lòng sông quạnh

Bọt bèo từ đó cũng lênh đênh


Người đành bỏ lại, đành quên lãng

Giấc mộng đời xanh buổi tóc xanh

Ngược xuôi cho hết vòng luân lạc

Tìm nhau nơi cuối bãi đầu ghềnh

 

 

Lê văn Trung

04. 3024

(Viên Hướng gởi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét