tranh nguyễn trung
Trăng vọng Hòn Rơm
Lóng lánh mùa hoa
Hoàng thổ
Em
Lả lơi
Trăng vọng
Trắng trời đêm
Hòn Rơm khói sóng
Mờ sắc lạnh
Em giũ tình anh
Thấm đẫm thêm
Thu, một đoạn đời
Em chợt đến và đi, không từ giã
Như thu vàng trên mắt lá xanh xao
Không lời hẹn mà dòng trôi vội vã
Buột hồn ta trong tiếng gió thì thào
*
Lời của nắng hay là lời của gió?
Cho lá vàng rơi kín chổ ai nằm
Của mùa thu cũ ngày xưa còn đó
Cuốn quýt reo trên dấu tình xa xăm ...
*
Em đã bỏ quên gì trên gối mộng ?
Mà cứ đắn đo, lưỡng lự về tìm
Bổng quay quắt thả vào trong gió lộng
Một thu vàng trĩu lặng cả con tim
*
Em đã đi, đi thật rồi - ừ nhỉ !
Không một lời từ giã – đếm vòng quay
Thời gian nào, đọng điều gì ủy mị
Một chút tình suông, choáng ngợp, vơi đầy ...
VI/2016
Mùa nắng đi, khắc khoải lối em về
Nắng và gió, khô cong ngọn lữa
Trong bếp nghèo, khói tỏa thờ ơ
Giọt nắng rớt cuối ngày ngoài cửa
Cũng bâng quơ nhảy múa dật dờ
*
Muối và cát, tràn đầy mái tóc
Trên đường xa, bãi vắng vội vàng
Chợ tan rồi, bóng em cô độc
Lầm lũi chiều, trăm nỗi ngổn ngang
*
Ngọn sóng cũng héo queo lóa nắng
Gió đã chuyển chiều, mùa nối mùa
Nước triều lên, đời sông ngập mặn
Vườn rẫy khô hanh, ngọn gió đùa
*
Năm thiên tai,oằn mình chịu hạn
Đất cát quê mình cũng quắt queo
Bao nhiêu chuyện, tưởng chừng quên lãng
Lối em về, dấu nắng lần theo
*
Biết ai đó, xa rồi còn nhớ
Tiếng nắng khua trên những ngọn dừa
Bầy chim sáo rủ nhau về tổ
Chờ chiều buông, ca hót say sưa
*
Em vụng dại, một thời để nhớ
Hồn hoang ... bãi cát trắng hoàng hôn
Vô tư sống, một đời chồng vợ
Mặc sóng đời xô, đổ dập dồn ...
IV/16
Chuyện cũ bao năm rơi rớt quanh đời
Em thấy gì trong bóng đêm mờ tỏ
Hạnh phúc, khổ đau trong ký ức vẫn còn đâu đó
Dù tháng năm, tuổi trẻ đã hao vơi
Em ngồi đếm đong chuyện đời mình tỉ mẩn
Có những câu hỏi cũng chính là câu trả lời…
Trời nín gió, không gian phẳng lặng
Nắng đổ ong ong miết mỏng một triền đồi
Nghe như có điều gì giữa hoang sơ trống vắng
Bóng ai bên đường, lặng lẽ đơn côi
Đồng rẫy cuối mùa khô cong lá cỏ
Tiếng mùa đi, vọng đổ liên hồi…
Đi qua nhà, biết là em không còn ở đó
Sao cứ bâng khuâng, day trở níu nhìn
Ngõ phố cũ thân quen, ánh đèn mờ tỏ
Loang tan chiều theo gió cuốn hoang tin
Chuyện dĩ vãng có những điều cần buông bỏ
Sao cứ loay hoay, ta lặng lẽ giữ gìn…
Bắc Bình, Bình Thuận
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét