tranh nguyễn trung
Đưa em qua cầu Rạng
Sách vở chồng chồng chất đống
Xắn tay, cãi lộn tay ngang
Giọt nắng, gieo chiều lồng lộng
Đưa em, xe máy cà tàng
*
Giận không? Qua con cầu mới
Huyên thuyên, kể chuyện ngày xưa
Kệ gió cố tình ngưng, đợi
Lời yêu treo tuốt ngọn dừa
*
Cãi xong, chuộc mình xin lỗi
Anh sai, mà chưa muộn màng
Này em, nắng chiều quấy rối
Tình đâu? Như đã... như đang
*
Đắn đo trong chiều vời vợi
Im re nước chảy qua cầu
Biết đâu lòng anh khấp khởi
Điều gì buông thả chạm sâu ...
Này em
Giữa đám đông, bịt khẩu trang kín mặt
Khàn đặc
Một tiếng chào
Giọng cao, thấp hơn âm sắc gốc quãng hai
Dẫu thấy quen quen, lúng liếng cười trong đuôi con mắt
May có cơn giông chiều, tốc tung tà váy ngắn
Nhìn kỹ đôi chân trần
Ta mới nhận ra em
Ru chiều
Chìm trong bóng nắng lơ ngơ
Lời ru ẩn ức, bơ phờ bay cao
Nuối trông người, có lẽ nào
Bao năm tình đã đổ vào hư không
Bên đường năm cũ
Em, từ thuở thôi cài thả tóc
Mái tóc dài buột một đời trai
Anh, dặm ngắn, dặm dài, ngang dọc
Bươn bả mưu sinh suốt miệt mài
*
Mà đi không hết đường năm cũ
Bởi lối quanh hay bỏ dỡ chừng
Cây trái đã qua thời hoa nụ
Vướng tóc dài, chiều lại bỗng dưng ...
*
Bỗng dưng đứng bên đường lặng lẽ
Dấu đường xưa rợp bóng me tây
Đường nắng đổ, gió rung nhè nhẹ
Hong khô tình thơ dại đâu đây
*
Bâng quơ đứng bên đường nuối tiếc
Một ngày xưa thấm đẫm dại khờ
Thương dáng nhỏ mảnh mai, mắt biếc
Cười một mình, trong nắng bâng quơ ...
Lơ ngơ chiều trên bãi Hòn Rơm
Con sóng đổ, như vun bờ ngực trẻ
Lao xao vỗ về, chợt run run nhè nhẹ
Con nước lớn khan chiều, gió bấc thổi từng cơn
Trôi xoắn xuýt bãi bờ ngấp nghé
Một đằng xa, bơi trong nỗi dỗi hờn…
Chiều rung rinh, bãi lau trắng bời bời
Dòng sông chảy giữa đôi bờ sấp ngữa
Trôi đâu mất những lời đoan hứa
Trên quảng đường xa, em gánh cả lối về
Vin bóng nắng, đâu có nhiều chọn lựa
Trôi xuôi dòng, trong suốt nỗi đam mê…
Khi bươn trãi trên đường, vấp ngã
Không có nghĩa là ta đã đi sai đường
Dù có những ẩn mờ dấu lạ
Có hay không một quá khứ quan phương?
Lồng lộng gió theo chiều đổi mới
Có người níu kéo vòng vo, cũng là lẽ hằng thường
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét