tranh đinh trường chinh
VÔ ĐỀ
Một chiều.cánh lá trôi rất chậm
bắt đầu trở về trên bến than
hồn li ti đi tìm gân mạch
chiếc áo xông pha đã lấm tàn
Lửa bỏng. lửa có lần bốc cháy
bình minh thơm biển chiều hoàng hôn
ném một mỏ neo vào chân tượng
hồn cứ chao thuyền sóng dập dờn
Mùa thu cuộc đời ôi mùa đông
ai thu tay chờ nghe bão dông
hồn minh thị có khi ngờ nghệch
mưa trên sông và nắng trên đồng
Những tấm bửng chắn mầu thiên khải
dấu ngựa trên đồi chim ngậm tăm
chiếc vòng như sương mưa cầm cố
biết đâu nghe từ buổi truy tầm
Khi giấc ngụ âm trầm ngực mỏng
đã hiện thân lòng chảo âm u
biển có khi râm ran cồn cát
một vốc thơm tình giấu tuyệt mù
Thôi đến nhé một ngày vạn thuở
cầm dương xanh lạc thú quay về
nơi thinh mộng của trần gian biếc
một đóa hồng rực rỡ mù mê
HỒNG SỨ QUÂN
Hồng Vàng
Chớm nụ xuân thanh
Từ biên cương đã viên thành
Sử quân
Đóa đôi rực rỡ hồng quần
Như lai viễn phương động huân công niềm
Gạ. kề. mắt môi tinh chiêm
Thả hương
Vào một chút riềm mi
Cong
Uốn đi. thục nữ tinh ròng
Thiên đường ôn luyện từ rong thi này
Buổi về
Ấp úng bàn tay
Giọt thiên lương đã chia bày
Nhân gian
h o à n g x u â n s ơ n
@hxs.poissondavril23
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét