tranh nguyễn sơn
ĐƯỜNG CHIỀU
Anh hối hả chạy theo chiều, hối hả
Con đường chiều hun hút bóng chiều xa
Ôi lòng anh giọt nắng tàn mỏi rã
Tan theo chiều thăm thẳm cõi người ta
Ngày đã cạn trôi về bên kia núi
Đám tang mặt trời không ai tiển đưa
Anh bất lực trong một niềm thống hối
Ôi Trần gian đã sương khói xa mờ
Anh hối hả chạy theo chiều, hối hả
Mây trên đầu và gió thổi lên cao
Ôi hồn anh là một viền mây nhỏ
Sẽ tan dần trong bóng xế hanh hao
Ngày đã cạn mùa thơ xanh đã cạn
Nguồn vô biên đang réo gọi nhau về
Anh chạy đuổi theo đường chiều bất tận
Ôi trọn đời chưa dứt một cơn mê.
Lê văn Trung
15. 05. 24
(Viên Hướng gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét