tranh nguyễn trung
n h ữ n g b à i t h ơ m ư a
____________________________
MƯA
mưa bay trong đầu
mưa sầu trên tóc
mưa khóc đôi hàng
mưa quàng áo trắng
mua lăn gấu quần
uớt đầm vai nhỏ
mưa nằm quán trọ
mưa gõ vách buồn
mưa tuôn sách vở
mưa thở qua đời
mưa ơi nhè nhẹ
{ báo Văn VN 1966 }
MỘT BÀI MƯA CŨ
bước qua tháng sáu
mưa
rồi
khoanh tay ở một thế ngồi
nghe mưa
năm này. cùng với năm xưa
năm nào cũng có một mùa trúng mưa
ước chi tình được trúng mùa
cái ô che nắng
để mưa
chùng
chình
{ Quyenbook 1995 }
MƯA MÙA NƯỚC LỚN
Rồi cuốn trôi đi nhành củi mục
khi mùa mưa lũ nước tràn sông
nhà ở bên tê múi Đập Đá
ngó đất trời dạ cũng sầu mông
Giờ này chăn ấm e còn ngủ
ôm vai mưa mộng tiếng ru dài
có thấy bâng khuâng hồn bão rớt
và có mơ mòng nghĩ một ai
Nước xiết chân rồi đò không lại
thương thương này gởi gió qua bờ
gởi màu mây xám giăng ô cửa
cho nhớ nhung mềm những sợi thơ
Buồn lắm mênh mông triều sóng bạc
như người cất rớ đứng cô đơn
bèo trôi ra biển rồi mất biệt
còn chút rêu rong bỏ lại nguồn
Làm sao bỗng nhớ rằng như đã
trong tiếng hò ơi nặng những tình
rủ Huế di xem mùa thủy tích
phố, đồi và mây nước nằm nghinh
Mai nước xuống rồi trường học lại
qua ngày lễ lụt ngóng hình nhau
đón đưa cho thỏa niềm canh cánh
và nắng xinh thêm buổi hẹn đầu
{Văn Học hải ngoại 1992
Huế Buồn Chi 1993}
M ƯA Đ U Ổ I CH IỀU
tặng Lữ Quỳnh [ gặp lại sau 31 năm đào tị ]
nghe mưa
đầu ngõ loang dần
ướt xanh lên những kỳ trân
bụi
bờ
mình nằm trong chái ầu ơ
nhà. hay thuyền. vẫn
vô bờ vô thân
vô phương
thì cũng có lần
chộ em qua đó
mà trần ai như
chiều vàng khê
đục. ảm. nhừ
hát thôi chiều hỡi!
bóng
lừ đừ
trôi
{ tháng sáu, 21 }
_____________________________________________
h o à n g x u â n s ơ n
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét