tranh nguyễn trung
tranh nguyễn trung
Chín giờ sáng, trời còn mát. Anh Lâm, anh đang ở đâu trên đất Bắc? Mấy hôm không thấy anh gọi về, Tuyền biết không có gì phải lo ngại. Hoặc anh đang vui chơi cùng bè bạn, hoặc anh đang rút mình vào một chỗ nào đó nghe ngóng lòng mình. Chỉ những khi anh gọi về than buồn than chán, như hôm nay, chính là lúc Tuyền thắt tim, và Tuyền lại ra sàn nước để giặt bộ đồ pyjama đã cũ của anh.
tranh đinh trường chinh
Bạch Huê Tình
Cảm tác Ba Hoa Huê Tình của nhà thơ Luân Hoán
Xưa mẹ dắt chơi bài chòi
Có người gọi đến quân bài bạch huê
Bạch huê là cái...(hê hê)
Gọi là cái "nứ" của bề nữ nhi
Cái "nứ" mà trống trơn thì
Là xui tận mạng...rậm rì vẫn hơn.
Bây giờ Luân Hoán hiền hơn
Chỉ dùng nhỏ nhẹ là cơn huê tình
Huê tình chắc cũng linh tinh
Là hoa, củ, quả, chúng mình đó thôi.
Là tình, tình thiệt, tình câm
Tình nóng, tình lạnh, tình cầm tình trơ
Tình chân, giả, tình gà mờ
Luân Hoán đã viết trong thơ và hồn
Hình bìa đã thấy lên cơn
Màu đỏ của bưởi màu son của lờ
Nhìn bìa thấy đã quay lơ
Tim như muốn xĩu, còn "cờ" nóng ran
Nói vậy thì thật là oan
Rằng Luân Hoán chỉ ăn toàn đậu tương
Thơ anh, hiền, ngọt, như đường
Chỉ lên gân chút như phường tay chơi
Thơ anh thanh thoát âm, lời
Một đời dựng, một đời chơi thôi mà
Gần ba mươi tác phẩm ra
Ngẫm e có ít tài hoa nào bằng
Cứ như vậy cười nhe răng
Cuộc chơi nào cũng cầm bằng trái tim.
Trần Yên Hòa
Mỗi ngày, khoảng bốn giờ rưỡi chiều, khi nắng vừa dịu xuống, tôi và bạn chở nhau ra biển.
Từ đường lớn rẽ vào một lối cát ngoằn ngoèo, rộng đủ cho hai xe gắn máy lách nhau. Chạy thêm quãng ngắn, thấy mở ra một bãi đất rộng, bờ cỏ mấp mô, san phẳng làm sân đá banh, dựng hai khung thành không lưới. Trong khi bạn đá banh, tôi quẩy ba-lô, thẩn thơ vượt qua cồn cát hẹp, phủ đầy cỏ gai. Ra bãi, tôi tìm một nơi thưa dấu chân người, xa chỗ sóng xô bờ, thay quần tắm, trải khăn, mở ba-lô lấy ra chai nước lọc, và quyển sách. Rồi ngồi xuống, đảo mắt nhìn quanh.
Tranh nguyễn trung
Cả anh là cả em - Cả em là cả anh
cho DP
Nếu anh có thể gôm hết ánh trăng vàng để kết thành vòng hoa cài lên mái tóc em
Anh sẽ làm mỗi khi chúng mình ngồi ngắm trăng trên đại dương.
Nếu anh có thể hái hết hoa Xuân để lót đường cho đôi ta tay trong tay bước qua cuộc đời tạm bợ này
Anh sẽ dành hết thời gian đời mình để xây dựng con đường tuyệt vời này cho cuộc đời đôi ta.
Nếu anh có thể vương tay vào không gian để hái một ngôi sao cho mỗi nụ cười em dành cho anh chứa đầy tình âu yếm, ân cần và nồng say trong suốt những năm tháng chúng mình sẻ chia
chắc sẽ không có đủ sao trong vũ trụ cho anh hái.
Nếu anh có thể ôm em và hôn em hàng ngàn lần mỗi ngày
trong mỗi năm chúng mình bên nhau
Và nếu anh có thể ôm em cả triệu năm để lấp đầy hơi ấm yêu thương của em
Anh vẫn không thể nào bày tỏ hết tình yêu trong trái tim anh dành cho em.
em ơi!
bởi vì em là thế giới đời anh
là hạnh phúc đời anh
là tất cả mọi thứ trong đời anh
Đôi ta quyện vào nhau như mưa với nước
như đại dương với sóng
như mây với gío
như mùa thu với lá vàng khô
và bởi vì em ơi!
cả em là cả anh
cả anh là cả em
cả đôi ta trong tình yêu vĩnh cửu
khê kinh kha
(Tác giả gởi)
tranh nguyễn trung
XẾ CHIỀU
1.
“Nhớ Quê”… nhớ nhất bóng hình
Cây Đa rợp bóng, mái Đình xanh rêu
“Nhớ Quê”… biết mấy mùa yêu
Cổng làng, giếng nước, cánh diều nghiêng chao…
Nắng sông óng ánh lụa đào
Ngàn dâu lá biếc, xanh xao góc trời
Bến sông, nước chảy bồi hồi
Sóng xô nhịp phách, ru hời thinh không
Sông quê nước chảy xuôi dòng
Chuồn chuồn rợp nắng, cánh đồng làng ta
Thoảng hương Cỏ Mật, Cỏ Gà
Trôi theo dòng nước, cánh hoa bềnh bồng…
Lúa về đòn gánh oằn cong
Tiếng kêu “kĩu… kịt”, tiếng đồng reo vang
Muộn chiều, cánh gió lang thang
Mùi hoa Sen nở, ao làng hương say
Tóc mây… dài lắm sợi mây
Em ngồi gội tóc cuối ngày tịch liêu
Mẹ về quảy gánh liêu xiêu
Đường xa, đồng vắng… đò chiều sang sông…
2.
Lũy tre “kẽo… kẹt” giữa đồng
Trưa hè nắng lửa, mắt trông xa vời
Nhớ quê mùa nắng dữ rồi
Mồ hôi nhỏ giọt, rơi rơi má đào
Mồ hôi mặn chát tuôn trào
Để câu Lục Bát ngọt ngào Nghĩa - Nhân
Nghĩa tình, Tình nghĩa phân vân
Đồng xanh chưa chín, ngại ngần lo âu
Nhớ quê miền nhớ thâm sâu
Lòng yêu còn tím hơn màu hoa Xoan…
Qua sông, nước mắt hai hàng
Có người viễn xứ quá giang… đi rồi
Dòng sông, nước chảy bồi hồi
Nhớ thương câu hát buông trôi dặm dài
Sông buồn, ai nhớ nhớ ai
Gió xuôi rét ngọt, u hoài nắng xiêu…
Bóng Quê… Bóng Mẹ xế chiều
Nhớ Quê, nhớ Mẹ, nhớ nhiều…
Mẹ ơi!
Mẹ giờ vĩnh biệt… lên Trời
Cho con nỗi nhớ bời bời trong tim…
Nha Trang, tháng 7. 2024
LÊ KIM THƯỢNG
(Tác giả gởi)
Đêm hội ở Phan Sơn Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...