tranh nguyễn sơn
Trong sân chùa
Vượt qua hồn nhiên, toan tính
Lặng đi trong ánh chiều vàng
Khập khểnh, góc nhìn say tỉnh
Chậm rơi, chuông chùa mênh mang
*
Buông tay, rối niềm hoan lạc
Đắm chìm cảnh giới nguyên sơ
Ký ức chênh chao mục nát
Lạc loài ngày tháng bơ vơ
*
Góc cạnh, có-không đâu biết
Nhịp đời cứ mãi lần trôi
Lắng trong bao điều hơn thiệt
Còn nguyên dặm nỗi bồi hồi
*
Vô tư đếm chuông đổ nhịp
Tịnh không ngồi xuống sân chùa
Tư lự, lời kinh đưa tiếp
Thản nhiên, chìm nổi, được, thua ...
Trộm
Lơ đãng gáo
Trần
Thân mịn
Huyễn hoặc trăng
Trắng cả vườn
Êm nghe
Trời ngưng gió nín
Lặng thầm
Trôi dấu còn vương ...
Đò chiều
Khép hờ, cong môi thiếu nữ
Đò xuôi, lơ đểnh chiều buông
Nhìn sông, tài công(*) tư lự
Lục bình trôi sóng đổ dồn
*
Đò chiều, hôm nay vắng khách
Ngồi không cô bán vé buồn
Lướt mắt, đôi bờ lau lách
Gặp cô thiếu nữ môi cong ...
*
Đang nhìn tài công trước gió
Áo phanh, vạm vỡ ngực trần
Thây kệ, kìa ai quạo quọ
Đắn đo, lưỡng lự phân vân ...
*
Theo chiều, cười trong gió
Bến đò dọc, trôi xuôi
Mơ hồ như ai gọi
Chậm thôi ... ơi đò ơi!
___________
(*) Tài công: Người lái thuyền, đò, thuyền trưởng
Em đợi chiều bên cửa sông Phanrí
Khúc trăng khuyết treo chiều cánh võng
Sóng vọng bờ, dát bạc kiêu sa
Gió vu vơ, trên đầu lồng lộng
Bến không thuyền, xa vắng nhạt nhòa
*
Em đứng đợi, bờ lay gió cuốn
Gió nồm căng, ngực trẻ phập phồng
Cứ khắc khoải, thuyền về bến muộn
Sông cũng buồn hiu, chảy chậm dòng
*
Mặc cho sóng cửa sông vây bủa
Em thẩn thờ, ngóng phía khơi xa
Sóng nối sóng đổ bờ ngập ngụa
Đôi chim Mòng vô ý vờn qua
*
Em van vỉ điều gì chẳng rỏ
Nhập hồn trong tiếng sóng ầm ào
Muộn chiều rồi, bãi bờ quẩn gió
Chỉ còn em, chìm nổi khát khao ...
*
Chỉ còn em, đong tình đứng đợi
Mắt long lanh, sửa dáng, làm duyên
Biết có phải, mà lòng khấp khởi
Bóng mờ xa thấp thoáng con thuyền ...
VI/2016
Khi anh ngồi thao lao chuyện của người thất bại
Thì có nghĩa anh đã là người không mấy thành công
Bao nỗi đời gấp gãy
Lan man theo dòng, là hiệu ứng đám đông
Trắng một bờ cong quạnh chiều hoang tái
Ngoảnh lại nhìn, một thói quen ngoa ngoắt chạnh lòng
Năm tháng chìm trôi theo dĩ vãng mờ xa
Lời yêu cũ, xếp gọn gàng trong ngăn ký ức
Lớp lớp chồng lên, từng dấu kỷ hà
Bụi thời gian như đóng váng cũ nhàu
Bất chợt chiều nay, trên đường xa xứ
Đăm đắm, tình cờ ta lại gặp nhau…
Giữa chật vật lo toan, bao chuyện đời thường
Thấy lằn ranh giữa hoang phí – tiết kiệm – thói quen bủn xỉn
Cứ nhạt nhoà dở dở ương ương
Lẫn lộn, biện minh rồi ra sức tán dương
Đậm nhạt sắc màu, nhỏ to nỗi niềm thầm kín
Ráng phân định rõ ràng, sống theo đúng thiên lương
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét