Thứ Hai, 10 tháng 1, 2022

Ôi Lá Cờ Bay Một Lá Cờ - Trần Vấn Lệ

 Nơi Nhận: Trường Nữ T.H Bùi Thị Xuân - Đặc San - Hội Cựu Học Sinh Bùi Thị  Xuân & Trần Hưng Đạo Dalat - Bui Thi Xuan & Tran Hung Dao Alumni Association

 
Núi biếc chập chùng vây ải lạnh
Dặm về lá đổ phận tàn xiêu...(*)
(Đỗ Hữu)


Trường cũ bây giờ trông quá cũ
Bốn mươi năm tưởng đã muôn năm!
Chỗ này Thầy đứng, kia cô đứng
Không chỗ nào không có nhớ nhung!
 
Núi biếc chập chùng vây ải lạnh
Dặm về lá đổ phận tàn xiêu (*)
Cây khuynh diệp cũng rơi nhiều lá
Mưa gió bao nhiêu những buổi chiều?
 
Mưa gió lòng ơi chưa cũ kỹ
Sao trời cứ mới áng mây bay?
Cái hàng rào đã thay tường gạch
May cánh cổng còn thấp thoáng ai...
 
Không phải bà Cai...mà kẻ lạ:
"Chào Bà!". Giọng Bắc giả nhời: "Ông...
Ông cần chi ạ, cần xin phép?
Hay muốn nhìn chơi, chút phải không?"
 
Trường cũ! Trường xưa! Lau nước mắt:
"Thưa Bà tôi đứng ngó mây trôi".
Hình như người đó cười trơ trẽn
Quay thớt lưng đi, khuất bóng rồi!
 
Trường cũ, hành lang ôi gió! Gió!
Nữ sinh đi cạnh với con trai...
Trường bây giờ có trai và gái
...dù dọc hành lang gió vẫn bay!
 
Tôi nhớ các em...tôi nhớ lắm
Tôi về, tôi sống để về thăm
Các em chừ đã già nua hết?
Thầy cũng vậy mà! Mình cố nhân!
 
Mình cố nhân và ai Thiên Thu?
Còn ai chải tóc rớt sương mù...
Xưa Đà Lạt lạnh như quan ải
Nay vẫn lạnh buồn tiếng gió ru... 
 
Tôi thật lòng thưa: Tôi đã khóc
Tôi về như một kẻ bơ vơ...
Giữa Non giữa Nước trời hiu quạnh
Ôi lá cờ bay một lá cờ!
 
 
Trần Vấn Lệ
(*) Thơ Đỗ Hữu
(từ: Fb)

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét