những buổi chiều arizona
chiều arizona
hừng hực trời đổ lửa
nhưng mỗi cây cọ vẫn đứng ung dung
nhưng mỗi cụm xương rồng vẫn tươi tốt
đâu như ta
vàng vọt nỗi nhớ người
thất thểu bước giữa phố phường lạ mặt
lòng ráo hoảnh ngậm ngùi
thèm sao những giọt nước mắt
những giọt nước mắt của ngày đầu hôn phối
những giọt nước mắt của đêm cuối chia tay
chắc hẳn em còn nhớ
cuộc ra đi nào không xót xa
dẫu là tự nguyện…
chiều arizona
khô khốc từng cơn gió
chẳng khác gió lào nơi quê hương ta
thổi xơ xác
thổi hanh hao
ôi. một mùa hè nào nghiệt ngã
những người thân. những bạn bè ta gục xuống hàng hàng
cho cuộc chiến tàn tệ
cho cuộc chiến già nua
có thể nào em quên
những ngày cuối tháng tư tang tóc
thổi ta đi từ cơn gió đỏ điên cuồng
thổi ta đi qua biết mấy tầng địa ngục
đói. rét. nhục hình
ta chẳng còn ta. thân tàn ma dại
em có là em. nhạt phấn phai hường
đeo đẳng mỗi phận người khốn đọa…
chiều arizona
dạn dày bước luân lạc
đất lạ. xa xăm. trời sa mạc
ngó quanh những hồ nước cạn lờ
những đồi núi trọc
bao dung ta xế buổi điêu tàn
bao dung ta hết thời lỡ vận
xin cám ơn
xin cám ơn đời. ta vẫn sống
lạ thường sao buổi chiều nay
một cơn mưa bất chợt
hiếm hoi như ân sủng của đời
hiếm hoi như nụ cười em hồn hậu
mưa
mưa làm ta nhớ đến quê nhà
biết bao giờ…
Nguyễn Thanh Châu
(AZ, USA)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét