KHI MÌNH
“biểu được bình minh đẹp
nắng quái chiều hôm cũng tắt
rồi“
thơ Chế Vân
Nhân nghiã cũng đi vào đoạn cuối
Trên bàn sạch nhẵn nưóc cùng nôi
Cơm rưọu no say ngươì dông biệt
Phưong xa cát buị gió tơi bời
Vưòn hoang nhà trống tàu lá chuối
Bên nhà văng vẳng tiếng à ơi?
Ngày ngày năm năm rồi tháng tháng
Mà ta lạc bưóc nuớc non ngươì
Nhìn lê dăm tháp nơi đâu nuí
Đêm hè đom dóm ánh trăng rơi
KHỔ SỞ
Xã hội làm khổ mình ½
Còn lại mình làm khổ mình
Đang ông biến thành thằng
Đang dậy thành mất dậy
Có ông ăn việc làm
Khi không thành bị gậy
Đang làm nài voi
xuống làm nghề thịt chó
đang ở trong nhà
bị tống ra ngủ ngoài đuờng
đang công dân thành tù nhân
đang tỉnh trở thành điên
bị vợ cho mọc sừng
bị ghệ cho leo cây
xơi thịt chó không có
toàn giả cầy
hết giả đến dói
đều lừa đảo
chả cơm toàn cháo
không có Bố Cái Đại Vương
toàn là Bố Lếu Bố Láo
Chu Vương Miện
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét