Trần Mộng Tú
BUỔI SÁNG, ANH VÀ CÀ PHÊ
Hình như ngày bắt đầu bằng nỗi nhớ
như bình minh nhớ những giọt cà phê
những giọt cà phê bỗng nhớ cái ly
cái ly nhớ đi tìm môi chưa ngọt
cả buổi sáng và em cùng tiếng chim đang hót
rót nỗi nhớ đầy vào lồng ngực không gian
Ôi, một ngày đã bắt đầu như thế đó
cà phê đen, bình minh hồng tiếng chim hót
và những câu thơ
nỗi nhớ chỉ là cái cớ cho một bài thơ
và anh là cái cớ cho câu thơ sai vận
trái tim em là chiếc ly thủy tinh rất nhỏ
rót sao cho vừa buổi sáng nhớ vào trong
tiếng chim hót, cà phê đen đã đầy hơn một nửa
rót thêm anh vào chỗ có còn không?
Tháng 6/2010
Buổi Sáng Mặt Trời và Cà Phê
Mặt trời mặt trời mặt trời
Mặt trời dậy rồi anh
Em lay vai anh ra xem mặt trời mọc
Nơi phía đông nhô lên một vầng hồng
Đang thắp sáng một góc hồ chưa thức
Hồ vẫn nằm im như một bức tranh
Những nóc nhà hàng cây còn nhắm mắt
Cả buổi sáng tinh mơ còn vùi trong mộng
Chỉ có em thức sớm với mặt trời
Ấm nước trong bếp đang reo
Cà phê đang đợi
Mặt trời
Cà phê
Buổi sáng
Và cả hai ta sẽ pha vào nhau
Mặt trời hồng
Buổi sáng xanh
Cà phê tím
Anh lửng lơ không màu và em trong suốt thủy tinh
Một ly nước sôi
Thêm một muỗng ái tình
Em cúi xuống nếm ngụm đầu tiên cho một ngày trước mặt.
Trần Mộng Tú
(Tác giả gởi)
Tháng 6/7/2016
(5
giờ sáng thức dậy xem mặt trời mọc trên hồ.)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét