Thứ Năm, 31 tháng 3, 2022

Con Đen - Truyện Trần Yên Hòa

 Vẻ đẹp quyến rũ của cô gái có làn da đen nhất thế giới

 hình lượm trên net, chỉ có tính cach minh họa

 

Tôi nhìn sững vào con bé đen (nên gọi là con bé hay là cô bé đây). Nó đang đứng nói chuyện với một người đàn ông Mỹ lớn tuổi, cũng đen như nó, ở trước cửa phòng ra vào khu tập thể dục. Con bé chừng mười bảy, mười tám tuổi là cùng, nước da đen cáy trông như một pho tượng đồng đen. Thân hình bó sát trong bộ đồ tập thể dục, khoe ra cặp đùi thuôn dài, khoẻ mạnh. Bờ ngực tròn, vun cao, hơi lấp ló ra ngoài chiếc áo che ngực ngắn. Mà tại sao tôi chú ý sững sờ đến con bé nầy vậy cà. Không biết nó là Mỹ đen thiệt, hay đen lai Mễ, Ấn Độ, Phi Luật Tân, hay Việt Nam cũng không chừng. Nhìn nó đang líu lo nói chuyện với người đàn ông Mỹ, tôi không phân biệt được người đàn ông là gì của nó. Nhưng nhìn nhân dáng nó là tôi thoáng hiện trong ý nghĩ, nó có nét Á Đông phản phất trong nụ cười. Mà Á Đông là quê tôi, Việt Nam là quê tôi mà.

MONG Ở EM! - Thơ Nguyễn Thị Ánh Nguyệt

 Không có mô tả ảnh.

 
 
MONG Ở EM!

Trăng đã tàn bên thềm
Mà em đã đi xa
Gió hắt hiu lạnh quá!
Làm cho mình thêm già
Khi em biệt mái nhà

Hương hoàng lan thoáng qua
Anh ngỡ em quay về
Để ôm anh vỗ về
Những năm dài xa cách
Mưa đêm sầu lê thê

Về đi em! Về đi
Con tim anh cằn khô
Qua bao năm giông tố
Qua bao năm chờ đợi
Như mạn thuyền sóng xô

Về đi em lời nào!
Cho anh vơi thương nhớ
Để lòng tràn tiếng hát
Những tình tự yêu thương
Hết ray rức đêm trường

Và em sẽ trở lại
Mở khoá tim lưu đày
Trồng hoa vàng đất Thánh
Cùng anh xây lâu đài

Chiều rơi thật nhè nhẹ
Để hoa càng mãn khai.
 
 
ANH VỀ VỚI EM
 
Anh phải về ru em ngủ
Biết rồi! Mỗi tối chờ anh
Anh về gánh nước đổ ghè
Em vo gạo, nấu canh cá
 
Mới câu khi sáng chèo ghe
Anh phải về ôm em thôi
Mùa đông bếp thở hương trời
Thì thào than hồng cựa nổ
 
Má em đỏ thắm gọi mời.
Anh phải về nằm bên em
Để nghe tim em thổn thức
Nói rằng anh không mộng tưởng
 
Như thuở em vừa đôi mươi.
Anh phải về thôi, về thôi
Đan nôi, ướp hương trà mới
Bón hoa trồng cãi, mồng tơi
 
Nhìn em ôm hoa đi tới
Thơm anh một phát ngất trời.
Anh sẽ cùng em sớm tối.
Yêu như núi lở sông bồi.
 
Đông sang xuân đến thu kề
Chín mọng trái đời thơm hỉn
Ru em mùa suối xuân về.
Anh phải về thôi nên vội.
 
Vì yêu ai để đợi chờ
Hoa rừng thơm hơn về tối
Đàn khuya đắm đuối gọi mời.
Bốn mùa anh ru em ngủ.
 
Bên ngoài gió lộng qua song
Ánh trăng trôi nổi mấy dòng
Trên sông lung linh như ngọc
Em là tất cả lòng anh.

Nguyễn Thị Ánh Nguyệt

(Houston, TX, USA)

(Tác giả gởi)

*

Mời nghe:


Nguyễn Đình Từ Lam với truyện ngắn Bời Bời Nhớ Thương

Tình đời - Truyện Tạ Duy Anh

 Tình yêu âm tính | Tuổi Trẻ Cười

 

Đã là ngày thứ năm lão Đình ngồi bên cạnh vợ. Vợ lão đang vật lộn với những ngày sống cuối cùng. Thỉnh thoảng bà mới có vài phút ra khỏi cơn hôn mê. Bà cựa quậy như người bị mỏi. Lão chỉ chờ khi ấy để giúp vợ thay đổi thế nằm. Mỗi lần như vậy lão Đình lại thì thầm: "Bà dậy thôi chứ, sao cứ ngủ mãi thế. Bà định bỏ tôi lại một mình ư?". Có lẽ vợ lão không còn nghe được những lời của lão nữa. Hoặc bà nghe và hiểu nhưng không sao đáp lại được. Bởi chỉ sau vài phút bà lại chìm vào cơn hôn mê. Lão tiếp tục áp cằm vào gối, đăm đăm nhìn người hấp hối. Mặt bà bắt đầu phù nề, hơi thở dồn dập từng chặp. Lão biết rằng vợ lão không còn mấy thời gian nữa. Lão chỉ sợ vào đúng giây phút vợ trút hơi thở cuối cùng, vì lí do nào đó mà không có lão bên cạnh. Lão sẽ không thể tha thứ cho mình nếu việc đó xảy ra. Vì thế lão không dời khỏi vị trí nửa bước.

Ca khúc “Mẹ Tôi: Kinh vinh danh tình mẫu tử.” - DU TỬ LÊ



      Nhạc sĩ Nhị Hà
     (1935-10.10.1988)

Lịch sử nền tân nhạc Việt Nam, được coi là còn non trẻ với thời gian có mặt chưa tới 80 năm so với các dân tộc Tây Phương. Tuy nhiên, trên lộ trình nghệ thuật tự thân của mình, nền tân nhạc Việt Nam đó, cũng đã để lại cho giới thưởng ngoạn nhiều chân dung đặc biệt. Từ những nhạc sĩ ngay tự tác phẩm đầu tay, đã cho thấy tài hoa chói lòa của họ, như cố nhạc sĩ Đặng Thế Phong.

Trước khi qua đời năm 24 tuổi, nhạc sĩ Đặng Thế Phong, người có công khai phá nền tân nhạc Việt, đã để lại cho đời vỏn vẹn 3 ca khúc. Đó là các ca khúc: “Đêm Thu” viết năm 1940, cho lửa trại của học sinh Hà Nội. Sau đấy, tới “Con thuyền không bến” sáng tác năm 1941; và, cuối cùng “Giọt mưa thu” họ Đặng viết năm 1942.

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2022

VIỄN THÁM - Truyện LÂM CHƯƠNG


 

 

Bảy thằng Viễn Thám chúng tôi được trực thăng vận vào vùng hành quân. Theo kế hoạch, giữa trưa sẽ nhảy xuống khu rừng giáp ranh đồn điền cao su Chup, thuộc lãnh thổ Kampuchia. Nhưng mấy thằng phi công ôn dịch cứ bay tít ở trên cao, lượn tới lượn lui mãi.

Chắc nó muốn ăn đạn phòng không?

Nó không biết phía dưới có hàng vạn quân Bắc Việt đang giương mắt ngó lên sao? Bay lượn cái kiểu trêu người này, chẳng khác nào báo cho địch biết rằng, tao sắp thả mấy thằng Viễn Thám xuống đây, hãy chuẩn bị bắt nó. Nhưng làm sao nói với thằng phi công? Lỗ tai nó đã bịt kín lại bằng cái máy nghe. Gió tạt mạnh và tiếng cánh quạt phần phật làm át đi mọi tiếng nói. Không những thế, nó còn làm sai bét cả nguyên tắc nghi binh của Viễn Thám. Một chiếc trực thăng đổ quân, hai chiếc Cobra yểm trợ có trang bị đại liên và rocket, sà xuống bắn xối xả, ít nhất là vài ba cái trảng trống trong rừng. Trong những lần sà xuống ấy, chúng tôi nhảy ở một nơi đã được chọn lựa trước để địch không biết chắc chúng tôi xuống điểm nào. Đằng này, sau khi quần cho đã, bỗng chiếc đổ quân hạ ngay xuống điểm chính. Hai chiếc Cobra kè hai bên, bắn qua loa vài phát. Xong, cất đầu bay về luôn.

GẢ THIẾP VỀ VƯỜN - Truyện Hồ Trường An

Hồ Trường An | Sáng Tạo 

nhà văn hồ trường an


Mẹ mong gả thiếp về vườn
Ăn bông bí luộc, dưa hường nấu canh

Ca dao



Bà Phán Hoành bảo con gái:

- Không phải má ép uổng con, nhưng má thấy thằng Ba Thoại hiền lành lại con nhà khá giả, có của ăn của để nên má mới tính gả con cho nó.

Cô Hai Phụng Cơ e dè:

- Con không muốn cãi má, nhưng lấy chồng miệt đó con ngại lắm. Má ơi đừng gả con xa, chim kêu vượn hú biết nhà má đâu! Nội nghe ba tiếng U Minh Thượng là con rùng rợn rồi!

Ngọn đèn đặt trên chiếc bàn dài giữa cặp trường kỷ chạm nai, khỉ, chim, sóc, chùm nho bỗng kêu một tiếng tách, tóe bông đèn rực rỡ như chùm pháo bông. Bà Ký Banh trấn an:

Mùa Hạn - Thơ Tô Thùy Yên

Ta Về - Thơ Tô Thùy Yên, Đình Đại phổ và trình bày - YouTube

 

Ở đây, địa ngục chín tầng sâu
Cả giống nòi câm lặng gục đầu
Cắn chết hàm răng, ứa máu mắt
Chung xiềng nhưng chẳng dám nhìn nhau

Bước tới, chân không đè đá sắc
Vai trần chín rạn gánh oan khiên
Nước khe, cơm độn, thân tàn rạc
Sống chẳng khôn, cầu được thác thiêng

Xứ khổ, thêm chi mùa thảm khốc
Than ôi, trời đã bỏ rơi dân!
Nắng kim khí chảy, đá rạn nứt
Gió táp, rừng khô rụm, cát tràn

Sông hồ nẻ đáy, giếng vô vọng
Muông thú điên lầm lũi bỏ đàn
Dân làng lũ lượt kéo lên rú
Lùng sục đào khoai củ đã khan

Côn trùng kiệt sức lìa hang ổ
Lên chết thiêu trên mặt đất hừng
Ác điểu ngày đêm gào xáo xác
Cơ hồ cả thế giới lâm chung

Vũ Thư Hiên: Người giã từ thiên đường ảo ảnh - Đỗ Trường

    


 Nhà văn Vũ Thư Hiên

Khi nhát dao chém ngang hình đất nước, thì văn học Việt cũng chẻ đôi dòng chảy. Bắc Nam như hai thái cực đối nghịch nhau về cả tư tưởng lẫn bút pháp. Sau Nhân văn giai phẩm, trên đất Bắc lại một cuộc nồi da xáo thịt nữa xảy ra với cái tên gọi mơ hồ: Xét Lại. Cơn sóng ngầm ấy cuốn đi rất nhiều công thần, và những nhà báo, văn nhân, một thời đã từng là bạn bè, đồng chí. Nhà văn Vũ Thư Hiên và cha mình, cụ Vũ Đình Huỳnh, người thư ký đặc biệt của Chủ tịch Hồ Chí Minh cùng nằm trong số đó. Chín năm dài đằng đẵng trong lao tù, cứ tưởng Vũ Thư Hiên đã đoạn tuyệt với văn thơ. Nhưng kỳ lạ thay, chính những năm tháng quằn quại đớn đau ấy là chất liệu, nguồn thực phẩm vô tận nuôi dưỡng, thôi thúc tâm hồn, để Vũ Thư Hiên viết nên những tác phẩm tuyệt vời, với bút pháp hiện thực nhân đạo đặc trưng đến vậy. Và có thể nói, những tác phẩm ấy, không chỉ được viết bằng tài năng, trí tuệ mà còn thấm đẫm cả máu và nước mắt của nhà văn.

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2022

Đêm ấy có nguyệt thực – Truyện ngắn Mai Tiến Nghị

Nguyệt thực gây ảnh hưởng như thế nào đến con người? - VietNamNet

 

Ông già ngồi dựa vào bức tường tróc vôi nham nhở. Một con mắt đờ đẫn đùng đục trong ánh sáng đèn điện đỏ quạch, con mắt kia chỉ là một cái hố, hai mép da dính nhau và không ngừng rỉ nước… Thỉnh thoảng ông già đưa tay lấy mép cái khăn mặt bông vắt vai chấm chấm vào cái hố mắt tối om nhoèn nước ấy…

 -Phải chi ngày đó…

 Nghĩa nghe câu nói này đã nhiều lần kể từ hồi chiều, khi anh vừa bước đến đây. Chỉ vậy nhưng lòng anh cứ xôn xao mỗi khi nghe câu nói ấy. Nó vừa như một tiếng thở dài tiếc nuối vừa như sự níu kéo của một thời quá vãng.

 Thời gian lặng lẽ trôi nhanh. Thoáng cái đã ba mươi sáu năm. Nhiều lúc Nghĩa cứ ngỡ như mình vẫn còn trẻ. Nhưng khi ra đường, nghe nhiều người gọi mình bằng ông, anh đã giật mình. Lại nữa, đôi lúc cần nhớ đến một điều gì đó thì vắt óc cũng không thể nhớ ra… Vậy là mình đã già thật rồi.

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2022

Bán con bò - Truyện Trần Yên Hòa

 

Cái Bống Là Cái Bống Bang, Con Bò | Nhạc Thiếu Nhi Cho Bé | Vietnamese  Children's Music - YouTube

Thịnh gặp lại Ngà một buổi sáng dạo trong một khu chợ Việt Nam. Thịnh không nhớ ra Ngà nỗi vì cũng đã trên bốn mươi năm anh quen biết Ngà ở nơi chốn ấy, một làng quê xa miền trung trung bộ. Thịnh đứng phía sau một người đàn bà đang chất những mớ thức ăn lên quày tính tiền, Thịnh định nói, chị cho tôi tính tiền trước vì tôi chỉ có mua một bịch cà phê, thì người đàn bà quay lại.

“Thầy”.

Thân phận trí thức trong xã hội cộng sản - Vũ Thư Hiên

 Chuyện nhà (Vũ Thư Hiên)

vũ thư hiên
 
 
Thường khi gặp được một cuốn sách hay là tôi phải đọc một lèo. Có khi thức trắng đêm đọc cho bằng xong. Chưa xong thì trong người cứ anh ách, ngủ không yên. Lâu ngày thành cái tật, sửa không được.

Cuốn Tuỳ Tưởng Lục tôi đang có trong tay là của một bạn văn trong nước gửi cho. Thỉnh thoảng anh vẫn gửi cho tôi một thứ gì đó, đại loại như trà Tân Cương, cốm Vòng, hoặc tinh dầu cà cuống thứ thiệt, kèm theo một lời nhắn. Thư thì không, tuyệt nhiên. Anh không giấu giếm rằng anh nhát. Lần này có người tin cẩn anh lại gửi quà — một cuốn sách. Chúng tôi chơi với nhau đã nửa thế kỷ, người nọ thuộc tính người kia, tôi không giận anh. Anh cho quà là quý rồi. Anh biết chắc tôi sẽ thích món quà của anh. 

Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2022

CHIẾN TRANH VÀ NHỮNG ĐÓA HOA VÀNG - Trần Mộng Tú

Russia-Ukraine (Feb. 26): Russia Might Confiscate Assets of US Citizens in  Sanctions Escalation Threat
 
 
 
CHIẾN TRANH VÀ NHỮNG ĐÓA HOA VÀNG
 
 
Tôi có người yêu chết giữa chiến tranh
Tôi có người yêu chết cho hòa bình
Những mảnh đạn bom nổ tung da thịt
Những mảnh đạn bom nở giữa hoa vàng
 
Hôm nay tôi gọi người yêu thức dậy
Hôm nay tôi vỗ vào vai bình minh
Hôm nay nụ cười nở trên xác cũ
Nụ cười nở tung những đóa hoa vàng
 
Hôm nay tôi đứng trên thềm rất lạ
Vẫy tay gọi quá khứ về nhìn tôi
Hôm nay giọt lệ không còn mặn nữa
Giọt lệ nở tung những đóa hoa vàng
 
Hôm nay tôi đứng trên thềm rất lạ
Mặt trời sưởi ấm hai bàn tay tôi
Bàn tay chạm lên vết thương vắng mặt
Vết thương nở tung những đóa hoa vàng
 
Hôm nay tôi đứng trên thềm rất lạ
Gọi một hòa bình không có đích danh
Tôi thả con chim bay vào trong gió
Trên môi nó ngậm một đóa hoa vàng.
 
 
Trần Mộng Tú
(Tác giả gởi)
 

*


Mời đọc qua Ebooks các Sách của Trần Yên Hòa đã xuất bản:


Xin click vào link sau:


https://issuu.com/dreamteam1005/stacks/fd347a6e1e9f428ebf88885eb4d6b2b

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...